Mục lục
Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim - Thanh_Lam (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Tử Mạch nhanh chóng tiến vào trạng thái, cả người hết sức chăm chú trong chuyện chế thuốc.

Nhưng mà người của Thần Nông Đường không hề xem Tô Tử Mạch là cái thá gì mà cùng cười rộ lên.

“Nữ đệ tử của điện Thần Dược thực sự quá hài hước, chỉ còn lại có một nửa thời gian mà vẫn đến rước nhục vào thân, tôi thấy đến cả đan dược hoàn chỉnh nàng ta cũng không luyện ra được đâu.”

“Thế mà còn dám chọn dược liệu luyện chế đan dược siêu cấp, không phải ai cũng có thể luyện chế đan dược siêu cấp được. Không lẽ nàng ta nghĩ mình có thể so sánh với Đào sư huynh của chúng ta sao?”

Tô Tử Mạch không hề nghe được lời của mấy người bên ngoài, bởi vì tất cả lực chú ý của nàng đều tập trung ở chuyện luyện thuốc.

Dưới sự trợ giúp của Dạ Ly Thần, Tô Tử Mạch vất vả lắm mới tấn cấp thành luyện dược sư siêu cấp, hiện tại chính là thời điểm mà nàng tiến vào trạng thái tốt nhất, Tô Tử Mạch tin rằng trong vòng nửa canh giờ, cô có thể luyện chế đan dược thành công.

Mà lúc này, ở phía sau đoàn người có một bóng người chậm rãi đi tới, người này chính là Dạ Ly Thần.


Vừa rồi, Dạ Ly Thần rơi vào hôn mê thì Tô Tử Mạch chăm sóc ở bên cạnh, cũng may Dạ Ly Thần tỉnh lại kịp lúc, nói cho Tô Tử Mạch rằng hắn chỉ tiêu hao linh lực quá độ, chỉ cần nghỉ ngơi một hồi là ổn.

Lúc ấy Tô Tử Mạch mới yên tâm chạy đến tham gia tỷ thí, bây giờ Dạ Ly Thần cũng qua đây xem, muốn cổ vũ Tô Tử Mạch.

Nghe được lời châm chọc, khiêu khích Tô Tử Mạch của những kẻ Thần Nông Đường, sắc mặt của Dạ Ly Thần không khỏi trở nên xấu xí.

Sao nữ nhân của hắn có thể bị những người này tùy tiện sỉ nhục? Mặc dù hiện tại Dạ Ly Thần tiêu hao linh lực quá độ, nhưng muốn đối phó những đệ tử của Thần Nông Đương thì vẫn dư sức.

Chỉ thấy Dạ Ly Thần nhẹ nhàng giơ ống tay áo lên, một cơn gió mạnh đột nhiên nổi lên cuồn cuộn một cách vô lý.

Những đệ tử của Thần Nông Đường còn đang nói năng thô lỗ với Tô Tử Mạch bỗng chốc bị thổi ngã trái nghiêng phải, có người đứng không vững thì ngã trên mặt đất, còn tu vi không đủ thì bị thổi bay ra ngoài.

Cơn gió này tới nhanh mà đi cũng nhanh, ngay cả Dược Chân Nhân cùng Đường chủ của Thần Nông Đường cũng không nhịn được mà nhíu mày.

Hai người bọn họ có tu vi cao nhất nên tất nhiên là biết cơn gió này kỳ quái, nhưng mà hai người cũng không biết cơn gió này đến từ đâu, chỉ biết đến đây thôi.

Dù vậy, đệ tử của Thần Nông Đường lại yên phận không ít, không ai còn dám nói Tô Tử Mạch nữa.

Lúc này, một mùi thơm nồng nặc đột nhiên lan ra từ giữa sân, kèm theo ánh sáng xanh lục. Đào Vận lấy thuốc được chế trong lò ra rồi cho vào bình.

Đường chủ của Thần Nông Đường thấy vậy thì không khỏi gật đầu liên tục, dựa theo ánh sáng xanh lục mà bọn họ mới xem, Đào Vận đã luyện chế đan dược siêu cấp thành công, hơn nữa chất lượng của thuốc này không thấp, chính là đan dược siêu cấp tứ phẩm.

Trong khi Đào Vận chế thuốc thành công thì Bạch Lạc cũng luyện chế xong.

Nhưng mà ánh sáng phát ra từ lò của Bạch Lạc là màu tím, chứng tỏ đan dược được luyện chế là thất phẩm.

Đáng tiếc, đây là đan dược cao cấp thất phẩm, vẫn còn kém đan dược siêu cấp tứ phẩm của Đào Vận, hiển nhiên đã bại bởi Đào Vận.

Dược Chân Nhân thấy vậy thì lắc đầu, mặc dù hết thảy đều ở trong dự tính của ông ta, nhưng khi thấy một màn như thế thì ông ta vẫn vô cùng mất mác.

Lần này Thần Nông Đường thắng lợi, Đường chủ của Thần Nông Đường sẽ diễu võ dương oai trước mặt ông ta. Nghĩ đến đây, Dược Chân Nhân cảm thấy đau đầu không thôi.

Nhưng mà không ai chú ý đến Tô Tử Mạch vẫn còn luyện dược, cách thời gian kết thúc chỉ còn một nén nhang.

Đường chủ của Thần Nông Đường đứng lên chuẩn bị tuyên bố Đào Vận thắng cuộc thì Dược Chân Nhân mở miệng nói: “Đợi đã! Không phải trận tỷ thí này còn một nén nhang nữa sao? Tô Tử Mạch còn chưa xong mà.”

Đường chủ của Thần Nông Đường nghe vậy thì không khỏi sửng sốt, người bình thường đều biết Tô Tử Mạch không thể luyện chế đan dược trong vòng nửa canh giờ, coi như luyện được thì cũng không thể có cấp bậc cao hơn của Đào Vận.

Nhưng mà trước đây Đường chủ của Thần Nông Đường cho phép Tô Tử Mạch tham gia tỷ thí, vì vậy ông ta chỉ có thể gật đầu, nói: “Được rồi, chúng ta đợi thêm một nén nhang nữa vậy!”

Nói xong, Đường chủ của Thần Nông Đường nhàn nhã ngồi xuống, nhấp một ngụm trà. Theo ông, có chờ một nén nhang này hay không thì cũng không khác nhau cho lắm.

Còn Đào Vận thì khinh thường liếc nhìn Tô Tử Mạch, thậm chí còn thầm oán Tô Tử Mạch phí thời gian.

Đáng lý ra lúc này hắn ta đã được nhận lấy tiếng hoan hô cùng vỗ tay của toàn trường, chỉ vì Tô Tử Mạch mà việc này bị hoãn lại.

Nghĩ vậy, Đào Vận càng tức giận, hắn ta bắt đầu nghĩ các biện pháp châm biếm Tô Tử Mạch mới có thể hả giận.

Hiện giờ ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Tô Tử Mạch, dù sao hiện tại Đào Vận cùng Bạch Lạc đều đã chế thuốc xong, cũng chỉ còn lại một mình Tô Tử Mạch.

Mắt thấy thời gian một nén nhang sắp hết, Tô Tử Mạch đột nhiên nở nụ cười, sau một tiếng vang thật lớn thì nắp lò chế thuốc bay lên cao.

Ánh sáng vàng bắn ra khỏi lò chế thuốc, dường như muốn xông thẳng lên trời. Một mùi thơm nồng nặc nhanh chóng xông vào mũi của mọi người.

“Loảng xoảng!”

“Không thể nào!”

Đường chủ của Thần Nông Đường thấy vậy thì nhịn không được hét lên, tách trà trong tay bị ông ta đập nát bấy.

Mà Dược Chân Nhân thì vui vẻ, ai có thể ngờ vào thời điểm cùng đường, Tô Tử Mạch lại mang đến cho ông niềm vui lớn như vậy.

Còn người của Thần Nông Đường thì trợn mắt há mồm, cảnh tượng này đã vượt sức tưởng tượng của họ.

Dạ Ly Thần đứng ở phía sau đoàn người, ánh mắt mừng rỡ nhìn Tô Tử Mạch. Tô Tử Mạch có thể luyện chế ra đan dược siêu cấp như vậy, không uổng công hắn cực khổ tiêu hao linh lực trợ giúp Tô Tử Mạch.

Sau khi Tô Tử Mạch cho đan dược vừa luyện chế xong vào bình, mọi người mới hồi phục tinh thần lại.

“Đường chủ của Thần Nông Đường, bây giờ chúng ta có thể tiến hành phán xét rồi.”

Dược Chân Nhân đứng lên mời Đường chủ của Thần Nông Đường, Đường chủ của Thần Nông Đường đã mất đi đắc ý vừa rồi, mang khuôn mặt buồn bực đi đến giữa sân.

Lúc này, Tô Tử Mạch cũng đã bỏ đan dược luyện chế xong đặt lên bàn, chờ Dược Chân Nhân cùng Đường chủ của Thần Nông Đường đếm kiểm tra.


Dược Chân Nhân đi đến trước mặt Tô Tử Mạch, ánh mắt tràn đầy tán thưởng nhìn Tô Tử Mạch.


Trước đây ông ta còn trách lầm Tô Tử Mạch, không ngờ Tô Tử Mạch chỉ dùng nửa canh giờ để luyện chế đan dược siêu cấp.


Dù đan dược mà Tô Tử Mạch luyện chế ra không có cấp bậc cao bằng của Đào Vận thì mặt mũi của điện Thần Dược cũng được bảo vệ, huống hồ dựa theo ánh sáng vàng vừa rồi, đan dược của Tô Tử Mạch là đan dược siêu cấp bát phẩm.


Còn mạnh hơn đan dược siêu cấp tứ phẩm của Đào Vận, thắng bại trong cuộc tỷ thí này đã có kết quả rồi. Còn Dược Chân Nhân cùng Đường chủ của Thần Nông Đường kiểm tra chỉ vì theo trình tự quy định mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK