Chương 794: Giết Tư Triều Vũ
Tư Viễn Hằng nhìn không giống như một bệnh nhân, mà có vẻ bệnh viện giống với khách sạn của anh ta hơn, nói đi là đi!
Ở mấy ngày, sắc mặt tốt lên rất nhiều, chỉ là đi đường hơi chậm.
Xe chờ ở ngoài cửa, lái xe mở cửa cho anh ta, Tư Viễn Hằng ngồi xuống.
Làm lái xe của Tư Viễn Hằng tương đối thoải mái, ngoại trừ lui tới công ty thì những lúc khác đều là Tư Viễn Hằng tự lái xe.
Lái xe cũng thấy Tư Viễn Hằng lái xe, không, là bão xe! Thầm nghĩ, có phải là mình lái xe quá chậm không?
Có lần anh ta cố ý gia tốc, Tư Viên Hằng nói “không nên làm khó bản thân”.
Ừ…
Tư Triều Vũ vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê, biểu hiện trên máy theo dõi rất ổn định nhưng hoàn toàn không có dấu hiệu thức tỉnh, có thể thấy được lúc trước đụng mạnh tới cỡ nào!
Ngay cả mạng của mình cũng không cân, chỉ vì muốn lấy mạng Đào Anh Thy!
Kiểu điên cuồng bất chấp hậu quả như vậy giống như là một quả bom hẹn giờ, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị tổn thương gấp đôi!
Tư Viễn Hằng đứng ở mép giường nhìn một lát, người đàn ông năm trước mắt là ba của anh ta, cũng là cơn ác mộng của anh ta, khiến cho anh ta mất đi hạnh phúc của mình!
Nếu như cho anh ta một cơ hội làm lại, anh ta sẽ giết chết người đàn ông này trước khi Đào Anh Thy bị tổn thương!
Bất hạnh của Tư Triều Vũ sao anh ta phải gánh? Anh ta có lỗi gì? Anh ta cho răng cả đời mình đều sẽ bị Tư Triều Vũ ảnh hưởng, không ai biết được nổi khổ đằng sau nụ cười của anh tai Anh ta cũng muốn quay đầu lại đi đúng đường, cuối cùng thì sao? Vẫn đưa anh ta vào địa ngục!
Cũng là do sự tôn tại của Tư Triều Vũ!I Người “ba” này, đúng là có thể danh chính ngôn thuận làm những chuyện không nên làm!
Đi chết đi! Dù sao kiếp sau cũng chỉ là người lạ…
Tư Viễn Hằng đóng máy theo dõi lại, đưa tay cầm cái gối dựa bên cạnh lên, che mặt Tư Triều Vũ lại…
Tay đang muốn nhấn xuống thì có tiếng bước chân vang lên ngoài cửa phòng bệnh, tuy nhỏ nhưng vẫn bị Tư Viễn Hằng nghe được!
Liêu Ninh tránh khỏi y tá đang đứng trực, lén lén lút lút chui vào phòng bệnh.
Trong phòng bệnh tư nhân chỉ có một mình Tư Triều Vũ.
Liêu Ninh đi đến bên giường, nhìn Tư Triều Vũ vẫn còn đang hôn mê, lẩm bẩm nói: “Ông cũng đừng trách tôi ác độc! Tất cả đều là ông gây ra. Nếu không phải ông khiến cho cuộc sống của tôi bị uy hiếp thì tôi sẽ không làm như vậy!”
Nhìn thấy gối đầu nằm ở một bên, Liêu Ninh cầm lấy, trực tiếp chụp lên trên mặt Tư Triều Vũ, dùng sức đè xuống!
Bà ta cũng không có để ý tới máy theo dõi đã bị đóng lại, nếu không thì khi sinh mạng của Tư Triều Vũ không ổn định thì sẽ phát ra tiếng cảnh báo!
Cửa phòng vệ sinh hé ra một khe nhỏ, trong bóng tối, một đôi mắt sắc bén thờ ơ mà nhìn cảnh giết người này!
Không hiểu tại sao Liêu Ninh lại đến giết Tư Triều Vũ?
Hai người có quan hệ gì?
Tuyệt đối không đơn giản!
Có người đi vào rồi! Tư Viễn Hằng hơi lùi về phía sau, hoàn toàn ẩn trong bóng đêm!
“Bà đang làm gì?”
Liêu Ninh giật nảy mình, buông tay, kinh hoàng mà nhìn y tá đang sợ hết hồn!
Khi y tá còn chưa kịp phản ứng, bà ta tranh thủ thời gian chạy đi!
“Bà đứng lại đó!” Y tá muốn đuổi theo, nhưng chợt nhớ bây giờ phải cứu bệnh nhân trước đã, quay người đi gọi bác sĩ!
Bác sĩ tới.
Tư Triều Vũ thiếu chút nữa ngạt thở, bởi vì y tá kịp thời xuất hiện, cái mạng của ông ta vẫn còn giữ đươc!
Sau khi bác sĩ và y tá rời khỏi đây, Tư Viên Hằng đi từ bên trong ra, sinh mệnh của Tư Triều Vũ đang nằm trên giường đã ổn định lại!
Lúc này, chắc chắn trong bệnh viện đã báo cảnh sát, có muốn ra tay nữa cũng không được!
Anh ta liếc mắt nhìn Tư Triều Vũ may mắn sống sót, quay người kéo cửa phòng bệnh đi ra ngoài.
Liêu Ninh rời khỏi bệnh viện rồi mà vẫn còn sợ gần chết!
Sao lại bị người ta phát hiện chứ? Bà ta đúng là xui xẻo.