Mục lục
1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi - Đào Anh Thy (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 691

Đào Anh Thy đứng hình nhìn anh, đường đường là người nằm quyền của tập đoàn Vương Tân phải chạy đến đây chờ cô, nếu là ngày xưa cô sẽ cảm động đó! Nhưng bây giờ thì có chút cảm thấy buồn cười!

Tư Hải Minh đúng là rất phóng khoáng với người phụ nữ mà mình muốn yêu thương! Ngay cả thời gian quý báu của mình cũng đồng ý bỏ ra cho cô!

“Anh ở đây làm sao tôi làm việc chứ?” Đào Anh Thy mỉm cười.

“Phỏng vấn ở đây à?”

“… Không phải.” Đào Anh Thy nói: “Nhưng họ vẫn chưa qua đến đây, phải nửa tiếng nữa.”

“Không vội.”

Đào Anh Thy im lặng, cô không thể nói quá nhiều, nếu không, Tư Hải Minh sẽ nghi ngờ.

Rõ ràng người bị tổn thương là cô, mà cô còn phải che giấu, có lẽ là đang che giấu cách suy nghĩ buồn cười mà cô từng có chăng!

Đào Anh Thy phải chờ anh em sinh ba đến, cho nên bây giờ là lúc cô và Tư Hải Minh đang ngồi riêng với nhau. Nói không thoải mái à? Hơn thế nữa, chính là sự bần thần của cô.

Do Tư Hải Minh làm ảnh hưởng.

Trong đầu lúc nào cũng nhớ đến giọng nói trầm ngâm lạnh lùng vô tình trong đoạn ghi âm hôm trước, anh xem tất cả mọi thứ chỉ như một màn kịch, anh kiểm soát toàn diện, và có thể buông tay bất cứ lúc nào.

Đào Anh Thy nghĩ, nếu không phải cô biết được sự thật, thì liệu bản thân có rơi vào trò chơi của Tư Hải Minh như một kẻ ngốc và không thể thoát ra không? Chắc chắn rồi. Cuối cùng cô không những mất thân, còn mất luôn cả trái tim mình.

Kết quả sẽ như thế nào? Cô chỉ nghĩ thôi đã sợ lắm rồi! Chỉ muốn lập tức bỏ chạy thật xa thôi!

“Đang nghĩ gì vậy?”

Giọng nói trầm ngâm của Tư Hải Minh đột nhiên cất lên, làm Đào Anh Thy hoàn hồn, va phải đôi mắt đen huyền sâu thẳm, linh hồn gần như sắp bị anh nuốt chửng!

“… Nghĩ công việc.”

“Qua đây.” Tư Hải Minh lên tiếng, hạ giọng đến nỗi

không nghe được. Đào Anh Thy hơi do dự, sau đó đứng lên, đi về hướng Tư Hải Minh.

Vừa đến trước mặt anh, hông đã bị kéo qua đó, cơ thể nằm gọn vào trong lòng Tư Hải Minh, ngồi lên chiếc đùi săn chắc của anh!

“Nghĩ công việc mà nhập tâm vậy à?” Đôi mắt đen huyền của Tư Hải Minh mang đầy vẻ xâm chiếm.

“Không được sao?” Đào Anh Thy cảm thấy chỗ nào đó không ổn lắm.

Đôi mắt đen huyền của Tư Hải Minh nhìn thẳng vào cô, giống như một loại vũ khí có thể kéo rời linh hồn của cô, làm cô hết sức căng thẳng, không chịu được vì sự ảnh hưởng của anh…

“Xong việc rồi về đâu?” Tư Hải Minh hỏi.

“Nhà trọ.”

“Được.”

Đào Anh Thy bất ngờ với câu nói của anh, quay sang hỏi lại: “Anh cũng qua đó à?”

“Không được sao?”

“Tất nhiên không được rồi, tôi với anh đều không ở biệt thự Minh Uyển, sáu bé con sẽ không vui đó.”

Tư Hải Minh siết chặt hông của cô, khuôn mặt tuấn tú đưa đến gần: “Tôi cũng sẽ không vui, thế nào?”

Cắn nhẹ vào bờ môi của Đào Anh Thy, cảm giác đó như một nguồn điện, làm cho toàn thân Đào Anh Thy run rẩy, phút chốc hơi thở cũng loạn nhịp!

“Tôi thích sự nhạy cảm của em.” Tư Hải Minh để tay lên phía sau đầu cô, kéo về người anh.

Khi bốn bờ môi sắp chạm vào nhau, Đào Anh Thy chui rúc vào lòng Tư Hải Minh, ôm chầm lấy anh.

Đôi mắt đen huyền của Tư Hải Minh bất ngờ: “Sao vậy?”

“Đừng làm vậy trong văn phòng…” Giọng nói Đào Anh Thy nhẹ nhàng, rúc trong lòng, giống như con mèo đang nhõng nhẽo.

“Ai dám vào đây?” Giọng nói của Tư Hải Minh nhỏ nhẹ và gợi cảm, như đang dỗ dành vậy. Không ai dám, Đào Anh Thy càng không dám! Không dám bị Tư Hải Minh chạm vào! Trong lòng thì từ chối, nhưng cơ thể thì bị ảnh hưởng!

Ở bên cạnh Tư Hải Minh lâu như vậy, từ lâu cô đã không còn biết đến thân thể của mình nữa! Trong phòng phỏng vấn, sau khi Đào Anh Thy phỏng vấn xong anh em sinh ba, đang ngồi sắp xếp hồ sơ.

Ba đứa nhỏ chạy đến trước mặt cô.

“Đào Anh Thy ngẩng đầu, cười: “Sao vậy?”

“Chị à, chị xinh thật đó!”

Đào Anh Thy cười, sao lại gọi là chị? Nhưng cô mà không sửa, dù gì được gọi trẻ hơn số tuổi cũng chấp nhận được mà!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK