Mục lục
1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi - Đào Anh Thy (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1338 (2335) ĐỪNG SỢ, CÓ ANH Ở ĐÂY, SẼ KHÔNG ĐỂ EM BỊ THƯƠNG

Edit By Trà Nữ Lê

“Đi đến cầu thang bên phải”

Đế Anh Thy nhìn hướng bên phải, là cầu thang thô

Dọc theo cầu thang đi lên, âm thanh trong điện thoại lại truyền tới “Tầng mười”

Nói xong, điện thoại bị cúp

Đế Anh Thy cất điện thoại di động, một mình đi lên tầng mười, đi lên cao nàng mệt nên thở nặng

Ổn định hô hấp, quan sát bốn phía. Nhìn thấy thang máy chưa hoàn thiện là một đứa bé đang nằm, nhìn kĩ đúng là Tư Thái Lâm

Đế Anh Thy vừa muốn đi đến thì Tần Diễm My xuất hiện trên tay còn cầm điều khiển từ xa “Nếu cô dám đi đến tôi sẽ làm cho nó rơi xuống!”

Đế Anh Thy nhíu mày, nhìn Tư Thái Lâm nằm ở trên không nhúc nhích, không biết đã xảy ra chuyện gì

“Cô yên tâm, nó chỉ đang hôn mê. Chỉ cần cô nói cho tôi biết Tư Viễn Hằng đang ở đâu cái điều khiển này sẽ là của cô” Tần Diễm My nói

Đế Anh Thy nhìn thang máy, bốn phía đều không có rào chắn, nhìn rất nguy hiểm. Nhưng nếu cậu bé đang bất động thì sẽ không rơi xuống, độ cao của tầng thứ mười tuyệt đối không thể sống sót!

“Diễm My, tôi nghĩ tốt cho cô nhưng cô lại không nghe, cô làm tôi thật thất vọng” Đế Anh Thy lạnh lùng nhìn về phía cô ta “Cô vẫn là chị Tần Diễm My mà tôi biết sao? Tại sao nhất định phải trở thành bộ dạng này?”

“Tôi tại sao lại ra nông nổi này? Cái này phải hỏi cô mới đúng chứ, cô biết Tần Diễm My đã sớm chết rồi, chết cùng Tư Viễn Hằng rồi, nói cho tôi Tư Viễn Hằng đang ở đâu!”

“Tôi đã nói với cô Tư Viễn Hằng chết rồi”

“Không có, anh ấy chưa chết, cô gạt tôi!” Tần Diễm My mất khống chế, phát điên rống lên, sau đó nắm chặt điều khiển từ xa uy hiếm “Được, cô không nói cho tôi đúng không? Tôi sẽ làm cho Tư Thái Lâm tan xác!”

“Đừng!” Đế Anh Thy thấy cô ấy chuẩn bị ấn nút dọa cho nàng như đứng tim

“Tôi hỏi lần nữa, anh ấy ở đâu?”

Đế Anh Thy nhìn Tư Thái Lâm đang nằm ở xa, lại nhìn về phía Tần Diễm My đang mất khống chế, chỉ e rằng giờ có nói gì cô ấy cũng không nghe mà chỉ làm cho kích động thêm

“Tại sao cô biết Tư Viễn Hằng còn sống?” Đế Anh Thy ổn định lại cảm xúc hỏi

“Tư Viễn Hằng thật sự chưa chết?”

“Ừm, còn sống” Đế Anh Thy thừa dịp nàng không chú ý, chậm rãi tới gần, nói chuyện để chuyển lực chú ý của cô ấy “Năm đó anh ấy không chết, bị tôi dấu đi hiện tại đang ở trong một nhà dưỡng lão”

“Có phải biến thành người thực vất không?” Tần Diễm My kìm nén không được nội tâm đang bị kích động của mình

“Đúng, vẫn chưa có tỉnh, bác sĩ nói khả năng tỉnh lại rất thấp. Cô muốn đi với tôi gặp anh ấy sao?” Đế Anh Thy đến bên cạnh Tần Diễm My cách một mét

Tần Diễm My lúc ý thức được thì đã không kịp, Đế Anh Thy chân dài đá văng điều khiển từ xa mà Tần Diễm My đang cầm trên tay…

“A!” Tay bị đá đau, điều khiển từ xa văng ra ngoài

Đế Anh Thy lo lắng cô ấy sẽ lấy lại được điều khiển liền bắt lấy nó

Tần Diễm My đương nhiên cũng sẽ không bỏ rơi cướp lại, thế nhưng cô ấy đã chậm một bước. Điều khiển văng ra xa không có hàng rào chắn nên đã văng xuống tầng dưới. Thế là cô ấy trong đầu hiện lên suy nghĩ độc ác, dùng thân mình đẩy mạnh Đế Anh Thy xuống…

“A!” Đế Anh Thy không nghĩ đến hành động thâm hiểm của Tần Diễm My, phía trước không có hàng rào chắn, người trực tiếp rớt xuống. Cái chết phía trước khiến cho nàng sợ hãi đánh lên toàn bộ ý thức

Không thể nào? Nàng chết trong tay Tần Diễm My? Không được, nếu nàng chết rồi thì con của nàng sẽ ra sao đây? Các anh của nàng sẽ rất đau khổ…

Nhưng mà nàng tựa như rơi vào biển sâu không có bất kỳ để nàng bám lại, trơ mắt nhìn thân thể rơi xuống…

“Ừm!” Hành động dứt khoát, bị ôm vững, thân thể đứng lại. Đế Anh Thy hoảng sợ ngẩng đầu, đụng vào ánh mắt quen thuộc kia giúp nàng bừng tĩnh lại

Tư Hải Minh, tại sao anh ấy ở đây…

“Làm sao anh có thể để em chết? Anh đã đồng ý sao?” Tư Hải Minh mắt đen âm lệ nguy hiểm

Tần Diễm My cũng không nghĩ tới Tư Hải Minh sẽ xuất hiện. Tên tiện nhân Đào Anh Thy này đã nói là đến một mình vậy mà hết lần này đến lần khác đều đi cùng Tư Hải Minh!

Đúng là nói lời không giữ lời, vậy thì có thể sẽ thực tình nói cho cô biết Tư Viễn Hằng đang ở đâu sao?

Cùng lắm trong mắt Tư Hải Minh chỉ có Đào Anh Thy, bọn chúng cũng không còn sự lựa chọn!

“hahahahaha, Tư Hải Minh, người cùng đến thì cùng chết chung vậy!” Tần Diễm My tùy tiện cười to vài tiếng “Tôi xem anh sẽ phản kháng thế nào!”

Đế Anh Thy nhìn thời khác này Tư Hải Minh một tay bảo vệ nàng một tay dùng sức chống lại sàn gác, dường như bị quá sức

“Đương nhiên, nếu như ngươi nói cho tôi biết Tư Viễn Hằng đang ở đâu tôi sẽ không đẩy hai người xuống!” Tần Diễm My nói

Tư Hải Minh mắt đen lấp lóe sắc bén “Đã muốn đẩy tôi xuống khoảng cách có phải là xa một chút?”

Tần Diễm My nhìn xem khoảng cách mình và Tư Hải Minh, cách nhau một mét. Nếu như muốn xuống tay dường như đây là khoảng cách quá gần

Cô ta lập tức cười một tiếng “Đừng cho là tôi không biết anh đang nghĩ cái gì. Đường đường là tâm tư của ngài Hải Minh cho tới bây giờ đều là ti tiện! Bằng không thì Tư Viễn Hằng làm sao lại chết trong tay của ngươi?”

Tư Hải Minh ánh mắt rơi vào khuôn mặt của Đế Anh Thy, cùng nàng bốn mắt nhìn nhau. Đế Anh Thy còn ngó mặt đi chổ khác, trầm mặc không nói

“Nhìn xem nào, cho dù là hại chết Tư Viễn Hằng hai người các ngươi còn sống hạnh phúc. Đây là công bằng sao?” Tần Diễm My bi thương hỏi. Anh mắt di chuyển lộ ra vẻ hung ác “Tôi hiện tại còn sống sẽ lập tức báo thù cho anh!”

“Cô không phải biết Tư Viễn Hằng còn sống sao? Thế nào lại đi báo thù?” Đế Anh Thy nói

Tần Diễm My bị hỏi lập tức tỉnh thức, kịp phản ứng, cưỡng từ đoạt lý “Anh ấy còn sống, giết các người thì sau này sẽ không bị các người làm hại! Tôi sẽ không đến gần các người tôi sẽ chờ xem đến lúc các người hết sức lực sẽ cùng nhau đi đến địa ngục!”

“Sợ là làm cho cô thất vọng” Tư Hải Minh mắt đen hơi trầm xuống lệ khí chợt hiện. Một tay đảo ngược, tảng đá trong lòng bàn tay ném ra ngoài, bịch một tiếng nện lên trán Tần Diễm My…

“A…!” Đá văng trúng Tần Diễm My khiến người ngã xuống đất, đầu choáng váng hoa mắt, trước mắt từng đợt tối đen. Cái trán bị một tảng đá lớn văng trúng nên bị vỡ xương, máu chảy ra. Có thể thấy được sức mạnh của Tư Hải Minh

Tần Diễm My nằm trên mặt đất thên thể run rẩy, rên đau thống khổ

Đế Anh Thy không nhìn thấy trạng thái của Tần Diễm My nhưng cũng biết Tư Hải Minh ra tay tuyệt đối là không nhẹ

Mà đối với Tư Hải Minh hoàn toàn không có bị ảnh hưởng gì. Thậm chí dễ như trở bàn tay kéo nàng lên. Bị Tư Hải Minh kéo lên

“Đừng sợ, có anh ở đây, sẽ không để em bị thương”

Đế Anh Thy ánh mắt chớp lên, đẩy cánh tay của anh ra “Cảm ơn”

Cứ thế mà xa cách khiến cho Tư Hải Minh mắt sắc khẽ biến

Đế Anh Thy đứng dậy muốn đi cứu Tư Thái Lâm

Nhìn lại trên thang máy đã không thấy Tư Thái Lâm đâu cả. Ánh mắt di chuyển tìm kiếm thì đã thấy vệ sĩ ôm Tư Thái Lâm trong tay an toàn

Đế Anh Thy bước lên phía trước nhìn thấy Tư Thái Lâm an toàn, đúng là đang hôn mê, thân thể không sao cả

Tư Hải Minh liếc mắt qua vệ sĩ ra hiệu

Vệ sĩ ôm cậu bé đi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK