Mục lục
1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi - Đào Anh Thy (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1189 (2171) NHÀ TÁM NGƯỜI NGỦ CHUNG GIƯỜNG

Edit By Trà Nữ Lê

Đế Anh Thy không khỏi xúc động, xem nàng là Mẹ vậy mà lại không thường xuyên gặp nàng, bọn trẻ thật đáng thương…

Thế nên nàng cũng nói lại những câu dễ nghe “Mẹ cũng rất muốn được gặp các con!”

“Mẹ!” Sáu đứa trẻ ôm chặt lấy chân nàng, lôi kéo tay của nàng, từng đứa nũng nịu nàng

“Mẹ sẽ đi nữa sao?” Bảo Vỹ lo lắng mà hỏi

Các khuôn mặt nhỏ nhắn khác cũng vô cùng khẩn trương chờ đợi câu trả lời của nàng

Đế Anh Thy nhìn bọn trẻ vừa đáng yêu, vừa đáng thương cười nói “Tạm thời sẽ không đi”

“Tốt quá!” Sáu đứa trẻ vui vẻ cực độ

“Ban đêm con có thể ngủ cùng Mẹ không?” Bảo Nam tròn đôi mắt sáng long lanh

“Đã lớn rồi, ngủ một mình” Tư Hải Minh uy nghiêm

Bảo Nam không phục “Ba đã lớn như thế rồi còn không phải ngủ cùng với Mẹ! Tại sao con không thể ngủ cùng!”

“…” Tư Hải Minh biểu cảm cứng đờ, Bố và con giống nhau sao?

“Woa quá tốt rồi! Ban đêm có thể ngủ cùng với Mẹ rồi!” Bảo Long vui mừng reo hò

“Ừm ừm” Bảo An kích động

Tư Hải Minh biểu cảm càng khó coi hơn, đây là con của mình sinh ra sao?

Bảo Hân một tay kéo Mẹ, một tay kéo Ba “Chúng ta có thể cùng với Mẹ ngủ không được sao?”

Tư Hải Minh biểu lộ chỉ muốn cùng với nàng ngủ

“Được” Tư Hải Minh đáp ứng

Đế Anh Thy nghĩ thầm, muốn ngủ cùng sáu đứa bé với Tư Hải Minh ngủ trên giường sẽ rất chật…

Đến ban đêm, sáu đứa trẻ không ai muốn rời khỏi Mẹ, nhất định phải ngủ chung

Bào Điển đi vào “Chúng ta tắm rửa rồi đi ngủ nhé!”

“Con không muốn!” Bảo Nam dữ dằn

“Muốn ngủ cùng mẹ!” Bảo Vỹ yêu cầu

“Mẹ nói muốn cùng ngủ với chúng con! Người lớn nói lời không giữ lời!” Bảo Long nói ý kiến của mình

“Ba đã đồng ý” Bảo Hân nói

“Ừm” Bảo An đứng trước mặt Đào Anh Thy duỗi hai tay ngắn ra ngăn cản, khuôn mặt nhỏ nhỏ đầy thịt kiên định

Đế Anh Thy nhìn 6 đứa trẻ kích động muốn ngủ cùng với mình, nhất thời không biết nói cái gì mà chỉ cười

Tư Hải Minh đi tới “Muốn cùng ngủ với Mẹ cũng phải tắm rửa”

Ý là tắm xong thì sẽ được ngủ với Mẹ

Sáu đứa trẻ nghe liền hiểu ý, lập tức ồn ào “Con muốn tắm!”

“Con cũng muốn tắm!”

“Con…muốn tắm!”

“Đi tắm”

“Con sẽ đến ngay với Mẹ!”

“Ừm, ừm!”

Bọn trẻ chạy nhanh đi, Bào Điển vội đi theo

Gian phòng bên trong giờ chỉ còn lại Tư Hải Minh và Đào Anh Thy

Đế Anh Thy đang ngồi trên thảm, xung quanh nàng tứ phía đều là đồ chơi. Rõ ràng là đang yêu đương nhưng khi bị anh nhìn nhằm chằm thì vẫn cảm thấy không được tự nhiên

Cảm thấy anh đang đi đến hướng mình, không suy nghĩ được gì, tim đập mạnh. Thân thể mềm nhũn như bất động

Tư Hải Minh đến trước mặt nàng ngồi xổm xuống

“Bọn trẻ đi tắm rồi, khi nào em tắm?”

Đế Anh Thy bị hỏi liền ửng đỏ mặt

Còn chưa kịp phản ứng, Tư Hải Minh đứng dậy bế nàng theo kiểu công chúa lên

“A…” Đế Anh Thy xấu hổ ôm cổ anh

“Anh đưa em đi tắm”

“Em sẽ tự tắm…” Đế Anh Thy mặt như muốn vùi vào ngực anh vì xấu hổ

“Anh biết” Tư Hải Minh ánh mắt hài hước nhìn chằm chằm nàng

“…” Đế Anh Thy trên mặt đỏ như muốn lan ra toàn thân

Quá mất mặt! Lại còn nói “Em sẽ tự tắm!” Tư Hải Minh đâu có nói sẽ giúp nàng tắm, chỉ nói là đưa nàng đi tắm…

Ban đêm thật sự một nhà tám người cùng nhau ngủ trên giường lớn

Tư Hải Minh dường như cũng không có lời nào bực bội

Sáu đứa bé được Ba đồng ý cùng Mẹ ngủ chung đều rất là vui vẻ, trên giường bọn trẻ cứ nhún nhảy, nhảy lên nhảy xuống, cuối cùng Tư Hải Minh phải nắm lấy từng đứa ấn xuống giường cộng thêm lời đe dọa mới ngoan ngoãn đi ngủ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK