Chương 1092: Hôn lên hình xăm
Thấy di động trên ghế, Đế Anh Thy cầm lên Xem, thực sự có cuộc gọi nhỡ, tới tận 28 cuộc gọi nhỡ! Còn đều đến từ Tư Hải Minh! Người này… bị điên rồi à?
Nếu Tư Hải Minh không tìm được cô thì chắc điện thoại sẽ bị gọi tới hết pin tắt máy. Tư Hải Minh thấy cô xuất hiện trước ngôi mộ người phụ nữ trước kia anh từng thích sẽ nghĩ thế nào?
Cô không ngờ Tư Hải Minh lại xuất hiện ở đây.
Anh ấy sẽ cảm thấy cô vượt rào sao…
“Em nghĩ gì vậy?” Đế Hạo Thiên lái xe nhìn em gái cưng từ gương chiếu hậu.
“Không có gì. Anh hai, anh vừa mới làm gì mà cô gái kia sợ anh quá vậy?”
“Anh không làm gì hết” Đế Hạo Thiên nói. Còn cần làm gì nữa sao? Vừa thấy mặt Anh Thy đã đủ khiến cô ta sợ hãi rồi.
“Anh hai có thấy không, tại sao cô gái đó lại không có bia mộ?” Đế Anh Thy khó hiểu.
“Có lẽ là không biết nên viết gì đó trên bia mộ” Đế Hạo Thiên nói. Việc anh cần làm là chờ sự tình tiếp tục phát triển, chờ đến khi Anh Thy muốn rời đi… Ánh mắt anh lạnh lùng, nhìn chiếc Rolls-Royce bám theo sau từ gương chiếu hậu.
Tiếc rằng vừa rồi người phụ nữ kia không kêu Đế Anh Thy là Đào Anh Thy. Nếu cô ta gọi, Tư Hải Minh sẽ không bình tĩnh như vậy nữa. Anh đã vội vã muốn dẫn em gái cưng rời khỏi nơi này. Đối với nhà họ Đế, nơi này chính là vùng đất thị phi.
Buổi sáng sau khi gọi video xong, Đế Hoàng Minh đã gọi điện thoại cho anh hỏi tình hình. Đế Hoàng Minh cũng có ý muốn mau chóng dẫn em gái về đảo Trân Châu. Kẻ làm tổn thương em gái như cậu ta không xứng được tha thứ.
Trước và sau bữa tối, Tư Hải Minh chỉ có thể “giữ khoảng cách” với Đế Anh Thy. Bởi vì có Đế Hạo Thiên làm chướng ngại vật chặn đường.
Cho nên đến tám giờ tối, Tư Hải Minh lại trèo qua lan can đi sang phòng ngủ của Đế Anh Thy. Đế Anh Thy đang nằm trên giường chơi di động há hốc mồm nhìn Tư Hải Minh vào phòng, ngay cả bàn chân đang lắc lư cũng dừng lại, xoay người ngôi dậy: “Anh… anh đừng nói với tôi là lân trước anh vào phòng tôi cũng dùng cách này!”
Tư Hải Minh không trả lời, đôi mắt sâu không thầy đáy vẫn nhìn cô. Đế Anh Thy vô cùng khiếp sợ. Cô còn nghĩ Tư Hải Minh nửa đêm vào phòng cô mà không bị anh trai phát hiện cũng rất lợi hại, không ngờ lại dùng cách này!
“Em đang chơi cái gì?” Tư Hải Minh ngồi xuống bên giường, đặt laptop qua một bên, ôm eo cô. Đế Anh Thy bị bắt dán vào ngực anh, đỏ mặt lùi về sau, kéo tay anh ra giữ khoảng cách một mét. Cô còn chưa quên đêm qua Tư Hải Minh đã làm gì với mình, chẳng lẽ còn muốn làm thêm lần nữa? Cô không muốn đâu…
“Anh tới đây làm gì?” Đế Anh Thy hỏi.
Tư Hải Minh muốn chạm vào cô, nhưng lại kìm nén, khàn giọng nói: “Tôi có chuyện muốn nói với em..”
“Chuyện gì?” Đế Anh Thy hoảng hốt, chẳng lẽ là chuyện hồi chiều cô tự ý chạy tới thăm mộ của mẹ bọn trẻ nên muốn cảnh cáo?
“Ừm… Tôi chỉ tới đó xem thử thôi chứ không có ý khác. Nếu anh không thích thì lần sau tôi sẽ không đi..”
Thấy vẻ mặt chột dạ của Đế Anh Thy, Tư Hải Minh nắm bàn tay mềm mại của cô: “Sao có thể là chuyện đó? Em làm gì cũng được, những chuyện khác đều không quan trọng”
Đế Anh Thy ngây người. Anh không tức giận ư? Nhưng lúc đó anh đã rất vội vã chạy đến đó cơ mà…
“Vậy anh muốn nói cho tôi chuyện gì?”
“Trong máy tính của tôi có một số thứ”
“Thứ gì?” Đế Anh Thy tò mò nhìn đôi mắt đen như hút hồn người của Tư Hải Minh.
“Phim tình cảm”
“Hả?” Đế Anh Thy kinh ngạc nhìn anh.
“Em muốn cười thì cười đi” Tư Hải Minh nói.
Đế Anh Thy cắn môi, nhịn rất khó chịu: “Cái này… Ha ha ha… Tôi không cười đâu, chẳng qua là hơi… Bất ngờ..” Phim tình cảm không buồn cười, nhưng anh giấu trong máy tính lại rất buồn cười.
Tư Hải Minh cầm tay cô, bàn tay nắm lại, bọc quanh bàn tay nho nhỏ của cô.
“Chúng ta cùng nhau xem nhé?”
Mấy phút sau, Đế Anh Thy và Tư Hải Minh tựa vào đầu giường, trước mặt đặt một cái máy tính, đang chiếu một bộ phim tình yêu kinh điển.
Trước khi xem, Đế Anh Thy chú ý thấy trong file này có rất nhiều phim tình cảm, nhiều đến đáng sợ. Cô tin rằng đây không phải là lâm thời mới tìm, không thể nào tìm được hơn trăm bộ phim tình cảm trong vòng một buổi chiều ngắn ngủi. Đàn ông đàn ang mà lại thích xem phim tình cảm, sao nghe có vẻ quái dị vậy nhỉ?
Nhưng mặt ngoài cô vẫn an ủi anh: “Không sao đâu, tôi cũng thích phim tình cảm mà”
“Ừ; Tư Hải Minh chuyên chú nhìn gương mặt Đế Anh Thy. Anh không hiểu yêu, càng không biết yêu như thế nào. Rất nhiều đêm, anh xem những bộ phim này thật nhiều lần, muốn biết rốt cuộc mình đã đánh mất cái gì. May mà cô đã trở lại, đang ngồi ngay bên cạnh anh, cùng anh xem phim tình cảm. Chẳng sợ cô hỏi anh như trước kia: Anh Hải Minh, anh có thể hiểu sao?”.
Tư Hải Minh nắm tay Đế Anh Thy. Anh cũng có thể thẳn thắn nói với cô rằng: “Tôi hiểu”, cứ như Đế Anh Thy thật sự vừa hỏi anh.
“Cái gì?” Đế Anh Thy hoàn hồn, quay sang nhìn anh. Đôi mắt đen láy của anh chứa quá nhiều thứ mà cô không hiểu, khiến tim cô đập thình thịch.
“Tôi nói là phim hay” Giọng Tư Hải Minh khàn khàn.
“Tư Hải Minh..”
“Hả?”
“Thực ra trên người tôi cũng có hình xăm” Đế Anh Thy nói.
Tư Hải Minh nhìn chằm chằm vào cô như muốn tiến vào linh hồn của cô, khàn giọng nói: “Vậy sao?”
“Cũng là một chữ, anh trai tôi xăm cho tôi.
Anh… sẽ không để ý chứ?” Đế Anh Thy giải thích: “Chắc anh cả sợ tôi đi lạc nên mới xăm tên mình.
Ha ha ha…”
“Xăm ở đâu?” Tư Hải Minh hỏi.
“Ở đây” Đế Anh Thy quay sang, chỉ vào xương cùng.
“Cho tôi hôn một chút” Tư Hải Minh kéo áo ngủ của cô.
“A… Đừng..” Đế Anh Thy né tránh.
“Chỉ một chút thôi”
“Không được..” Đế Anh Thy không thể thoát khỏi sự dây dưa của anh, sợ tới mức nhảy xuống giường. Đừng đùa, đó là hình xăm của anh cả, tại sao lại muốn hôn? Sở thích quá kỳ quặc! Có điều cô vừa đặt chân xuống sàn nhà thì người đằng sau đã nhào tới, ôm chặt eo cô.
Đế Anh Thy còn chưa hoàn hồn, mông đã bị nâng lên: “Á”
Sau đó đôi môi ấm áp đè lên.
“Ưm..” Đế Anh Thy cứng đờ, ngẩng cổ lên, thân thể run rẩy, chân kề sát bên chân Tư Hải Minh, bất lực giữ chặt cánh tay đang ôm eo mình.
Áo ngủ mỏng dính không thể ngăn cản đôi môi nóng rực, vùng da nơi có hình xăm cũng bị nóng lên. Tư Hải Minh một tay đỡ Đế Anh Thy, một tay ôm eo cô, hôn lên hình xăm của cô.
“Đừng… Tư Hải Minh..” Đế Anh Thy che miệng, gương mặt đỏ ửng, đôi mắt ngấn lệ.