Chương 1057: Thi thể rất tươi mới
Đế Hạo Thiên đỡ đầu của Đế Anh Thy: “Nào, dựa vào vai anh hai mà ngủ”
Đế Bắc Lâm không vui “Nhìn cái gì? Mày không ăn cơm à?”
“Em đang giảm cân”
Đế Anh Thy cười trộm, thân thể cô đột nhiên trở lên nhẹ nhàng, bị bế lên.
Khiến cô vô thức vòng tay qua cổ người đó, nhìn gương mặt lạnh lùng của anh cả đang gần trong gang tấc: “Anh… anh cả, anh ăn no rồi sao.?”
*Ừ. Đi vào trong ngủ” Đế Hoàng Minh bế cô xuống boong tàu.
Sắc mặt Đế Hạo Thiên trở lên khó nhìn: “Sao lần nào cũng là anh ấy bế Thy đi ngủ vậy?”
“Chuyện lần này của Tư Hải Minh là do anh ấy phát hiện, anh không để ý, bây giờ cả người anh cả đều toát lên khí chất công thần kiêu ngạơ sao?” Đế Bắc Lâm nói.
Đế Hạo Thiên không nói lên lời, vẻ mặt trở lên nhẫn nhịn, đổi tư thế ngồi, khoanh chân lại: “Nhận được tin tức, Tư Hải Minh đã trở về rồi”
Anh ta nói như vậy, nhưng khuôn mặt vẫn căng cứng, lạnh lùng hung ác. Dù sao thì vị trí của Thy cũng đã bị phát hiện rồi, rốt cuộc là trở về, hay mãi mãi không trở về, thật sự không dễ nói.
“May mà bây giờ Thy hoàn toàn không để ý đến, chúng ta cũng kịp thời ngăn cản”
Đế Bắc Lâm nói: “Sau này không thể để chuyện thế này xảy ra nữa”
“Mong là vậy”
Đế Anh Thy bởi vì muốn dừng liên hệ với người đàn ông đang ở vườn nhỏ, cho nên gần đây cô đều ngoan ngoãn ở trong biệt thự.
Nếu không cô chạy đến vườn nhỏ, thì các anh lại cho rằng cô có dụng ý khác.
Bỏ đi, vì không muốn để các anh lo lắng, cô vẫn nên ngoan ngoãn một chút vậy.
Hơn nữa, trên thế giới này còn có ai quan trọng bằng các anh trai nữa chứ? Không hề có.
Khi Đế Anh Thy đang nằm trên giường vừa ăn hoa quả vừa xem phim trên máy tính thì có tiếng gõ cửa truyền đến “Gì vậy?”
Người đi vào là nữ quản, cô ta đứng cạnh giường: “Cô chủ, cậu ba bảo cô đến phòng thí nghiệm”
“Tôi còn lâu mới đi, ở đấy đáng sợ lắm.
Hơn nữa phim của tôi đang đến đoạn cao trào, không thể bỏ lỡ được” Đế Anh Thy hoàn toàn không quan tâm.
Vừa nói xong.
“Thy, anh ba cho em xem cái này hay lắm”
“Anh ba, thứ đồ hay của anh chính là thi thể, em còn lâu mới thích, em sợ lắm” Đế Anh Thy từ chối “Thật sự không đi sao?”
“Không đi đâu” Đế Anh Thy không thèm ngẩng đầu.
“Anh biết rồi, Thy ghét anh ba rồi. Hôm trước em đi bắn súng với anh hai, vậy mà không sợ hãi chút nào, sao đến lượt anh ba thì lại sợ rồi? Không công bằng như vậy sao?”
Đế Anh Thy nhìn dáng vẻ tủi thân của anh ba, chớp chớp đôi mắt to: “Thật ra thi thể quá Đế Bắc Lâm lập tức hồi phục sĩ khí: “Yên tâm, lần này không hôi, thi thể rất tươi mới”
“. Khóe miệng Đế Anh Thy giật giật, thi thể rất tươi.
Tươi như thế nào? Loại sống động nhảy múa sao?
Tại sảnh lớn dưới tầng, Đế Bắc Lâm làm cho Đế Anh Thy một chiếc khẩu trang đơn giản lại vừa thực dụng.
“Trong khẩu trang có một lớp vỏ cam, đeo nó vào, Thy chỉ ngửi thấy mùi thơm của vỏ cam mà không phải là mũi của thi thể nữa”
Đế Bắc Lâm tự tay giúp cô đeo khẩu trang: “Đi, đến phòng thí nghiệm”
Đi vào phòng thí nghiệm, quả nhiên, mùi hương mà cô ngửi thấy chỉ có mùi thanh mát của vỏ cảm, mùi thuốc y tế, formalin, thối rữa đều không ngửi thấy.
“Thế nào? Có ngửi thấy mùi không?” Đế Bắc Lâm vội hỏi.
“Không ngửi thấy” Khi ánh mắt của Đế Anh Thy rơi trên thi thể năm trên bàn mổ thì cô ngẩn ra, có lẽ là vì còn quá nhỏ.
Con trai, khoảng hai mươi tuổi, trông như: không thiếu gì cả, nhưng đã chết rồi.
Giống như anh ba cô nói vậy, thi thể rất tươi mới.
“Sao lại chết?” Đế Bắc Lâm kiểm tra cô.
Đế Anh Thy nhìn thi thể, anh ba của cô vô cùng có hứng thú với thi thể.
Lúc trước rất thích dạy cho cô về phương diện này, nhưng nói thật, cô không thể thích nổi. Cô thích những thứ thơm tho cơ.
Mùi thuốc súng còn tốt hơn cái này nhiều.
Bàn tay đeo găng tay của Đế Anh Thy chạm vào hộp sọ của người đàn ông, dừng lại ở bộ phận quan trọng trên cơ thể cậu ta.
Cơ thể có chút gầy gò, hoặc là do mất máu quá nhiều, hoặc là người này trước khi chết đã bị bệnh nặng. Nhưng nếu như bị bệnh nặng, chắc anh ba sẽ không gọi cô đến đây đâu Nếu như là mất máu quá nhiều thì lại không thấy vết thương ở đâu cả. Các mobula không bị vỡ, nội tạng quan trọng vẫn còn nguyên.