Chương 383: Võ Ái Nhi chất vấn 2
“Không phải sinh con ra cũng là do cô à? Đào Anh Thy, cô chờ đó cho tôi, tôi và cô không đội trời chung!” Võ Ái Nhi nói nghiêm túc, quay người rời đi. Nồi giận đùng đùng đi khỏi phòng ban giải trí, Châu Lam trốn một bên cũng lập tức đi theo sau.
Theo vào thang máy: “Ái Nhi, chuyện gì mà tức giận như vậy? Cô cãi nhau với chủ trì Đào à?”
Cửa thang máy đóng lại, Võ Ái Nhi đầy mặt giận dữ còn chưa nguội bớt, cô ta cảm thấy dù là ai cũng không thể nuốt trôi cục tức này!
Nếu phải lan truyền việc Đào Anh Thy sinh con cho Tư Hải Minh ra khắp nơi thì cô ta cũng không hề vui vẻ.
Người khác sẽ nhìn cô ta như thế nào? Chắc chắn sẽ chỉ trỏ sau lưng rằng cô ta vô dụng, vậy cô ta còn mặt mũi nào đi gặp người đây!
Ai mà không biết cô chính là hôn thê của Tư Hải Minh!
Thích Tư Hải Minh nhiều năm như vậy, mong chờ làm cô dâu của anh ấy nhiều năm như vậy kết quả bị Đào Anh Thy đập nát rồi?
Mà là đập nát bét, ngay cả con cũng đã sinh rồi! Còn đến sáu đứa luôn!
Thế mà cô dám sinh tận sáu đứa!
Nếu như… Nếu như đổi lại là cô ta, cô ta cũng có thể sinh cho Tư Hải Minh sáu đứa con! Cô ta chỉ thiếu cơ hội mà thôi!
“Cô đừng để trong lòng, chủ trì Đào vừa được thăng chức, có thể nhất thời chưa thích ứng được. Lu bu nhiều việc mới không thể khống chế cảm xúc…” “Cô nói gì? Chủ trì Đào?” Võ Ái Nhi tức giận hỏi.
“Đúng vậy, tôi quên nói với cô, hiện tại cô ấy rất khó lường, Trương Thiên Di từ chức, cô ấy thay thế, nói thật, tôi cũng không biết tại sao Trương Thiên Di lại từ chức…”
“Còn có thể tại sao? Chắc chắn là bởi vì cô ta dùng thủ đoạn rồi! Cô đừng quá xem nhẹ Đào Anh Thy, bày cái mắt ngây thơ như thế, thực chất là đồ đĩ thối tha!” Võ Ái Nhi tức giận đến mắng chửi người, rất là khó nghe.
Nội tâm ào ào dâng lên cơn tức giận, thế nên, hiện tại Đào Anh Thy có chỗ dựa lớn là Tư Hải Minh, đã đến mức muốn cái gì được cái nấy rồi sao?
Cô ta không chấp nhận!
“Thật ra xét về tướng mạo và thông minh, Đào Anh Thy vốn dĩ kém hơn cô nhiều, muốn đối phó với cô ấy thì tuyệt đối dễ như trở bàn tay.” Châu Lam nói.
“Việc này cần cô phải nói sao?” Võ Ái Nhi càng nghĩ càng giận, trong đầu hiện ra vô số cách thức giết chết Đào Anh Thy.
“Ái Nhi, có phải Đào Anh Thy có loại quan hệ ấy với Ngài Hải Minh không?” Châu Lam thử dò hỏi.
Lửa giận của Võ Ái Nhi như được nhen thêm, vô cùng buồn bực: “Cô nghe ai nói vậy?”
“Người trong đài truyền hình đều đồn nhảm tin này, cho nên tôi mới hỏi cô. Kỳ thật, nếu sự thật là thế thì cô đừng nên giấu diếm tôi, nói không chừng tôi có thể nghĩ cách giúp cô! Bằng vào quan hệ của hai người chúng ta thì tôi lại không thể giúp cô à?” Châu Lam bày dáng vẻ đang suy nghĩ thỏa đáng cho bạn thân.
“Cô có cách gì?”
“Có.” Châu Lam tiến đến huyên thuyên bên tai Võ Ái Nhi.
Trong phòng làm việc, Đào Anh Thy đang vội vàng làm việc, danh sách các bé cưng đã xong, đợi sau khi ký kết hợp đồng thì sẽ bắt đầu quay tiết mục. Tiếng đập cửa vang lên, Lâm Anh đi tới: “Chủ trì Đào, việc ký kết không thuận lợi…”
“Tại sao không thuận lợi?”
“Không biết đã xảy ra chuyện gì, đồng ý ký hợp đồng hôm nay, nhưng những phụ huynh của các bé lại gọi tới nói rằng không muốn các bé ra mắt công chúng quá sớm làm mất đi thời gian vui vẻ của tuổi thơ, thế nên không ký!”
“Những ai không ký?” Đào Anh Thy hỏi.
“Tất cả đều không ký.”
Nói cách khác, ba đứa sinh đôi xuất sắc nhất trong nhóm cũng không ký hợp đồng.
Đào Anh Thy đã dốc sức tìm kiếm.
Bây giờ nói không ký liền không ký, hầu như chuyện đã như ván đóng thuyền.
Vậy thì tại sao? Việc này thật quái lạ.
“Lúc gọi điện, bọn họ cũng không nói gì thêm.” Lâm Anh nói.
Đào Anh Thy tin chắc rằng sẽ không nói gì thêm.
Thật đáng ngờ, một hai người thì không sao, nhưng tất cả như ong vỡ tổ đòi không ký hợp đồng. Nhưng mà lúc phỏng vấn, những phụ huynh ấy cạnh tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán, hiện tại từ bỏ cơ hội đã vất và mới có được, thì thật không bình thường?