Chương 666: Có phải sẽ tiến thêm một bước
“Xem tình hình đã” Đào Anh Thy nói: “Nếu không có chuyện gì nữa thì tôi cúp điện thoại đây”
“Chuyện trên mạng con đã thấy rồi sao?”
“Chuyện gì? Tôi không biết” Đào Anh Thy.
theo bản năng nhìn người đối diện: “Đào Sơ Tâm lại làm ra chuyện xấu gì sao? Tôi bận cả buổi sáng vẫn chưa có thời gian xem”
“Con thật sự chưa nhìn thấy à?
“Rốt cuộc ông muốn nói chuyện gì?” Đào Anh Thy không kiên nhãn.
“Không phải, ba muốn nói, mặc kệ con nhìn thấy thứ gì thì cũng đừng tin. Con có vấn đề gì thì có thể tới hỏi ba”
“Biết rồi” Đào Anh Thy không nói gì nữa, cúp điện thoại Cất điện thoại, sau đó nhìn khuôn mặt Tư Hải Minh.
Phát hiện anh cũng không có vẻ mặt khác thường nào.
Đào Hải Trạch hỏi cô có nhìn thấy bình luận trên mạng kia không.
Cô cũng rất muốn biết Tư Hải Minh có biết bình luận kia không.
Trong văn phòng, sau khi Tư Hải Minh nhìn thấy đoạn video kia nhưng cũng không hỏi gì.
Video được mở ra từ phần mềm theo dõi.
Lúc Tư Hải Minh đóng cửa chắc chắn đã phát hiện ra.
Nhưng anh cũng không hỏi.
Thật sự giống như anh không biết, cũng không quan tâm.
Tất nhiên cô đang nghĩ đến chuyện sau khi mọi chuyện được phơi bày, Đào Hải Trạch sẽ có phản ứng gì, nếu chỉ có một mình Xa Huệ Anh biết, nhất định sẽ bị nghỉ ngời Kết quả thật sự đúng như cô nghĩ.
Tuy rằng Xa Huệ Anh đáng thương vì bị đánh, nhưng bà ta cũng không vô tội!
Lúc trước ở khách sạn lại đối xử với dì Hà như vậy, cũng phải cho bà ta nếm thử cảm giác bị đánh!
Nếu bà ta có đầu óc, hẳn là sẽ thề sống chết ly hôn với Đào Hải Trạch!
Nhưng Đào Anh Thy biết, xong việc Đào Hải Trạch chắc chăn sẽ xin Xa Huệ Anh tha thứ. Xa Huệ Anh lần đầu tiên gặp đả kích như vậy, nên bà ta cũng sẽ lựa chọn tha thứ.
Không ngờ, có lần đầu tiên thì sẽ có vô số lần!
Lúc trước Đào Anh Thy bị đánh cũng không nghiêm trọng như vậy, cô còn nhỏ như vậy, nếu bị đánh như thế thì đã sớm chết rồi!
Liêu Ninh chưa từng bị đánh như thế.
Bởi vì Liêu Ninh thông minh, hiểu được làm thế nào để bảo vệ mình, làm sao để nói tốt trước mặt Đào Hải Trạch, sẽ không kiêu ngạo ương ngạnh như Xa Huệ Anh.
Hơn nữa sau khi Đào Hải Trạch tới nhà họ Xa làm con rể, ăn nhờ ở đậu, nhận hết sự uất ức, trong lòng đã sớm oán hận!
Nhìn ông ta đánh Xa Huệ Anh là có thể biết!
Sau khi ăn cơm xong, Tư Hải Minh lái xe đưa cô đến bãi đỗ xe của đài truyền hình Đào Anh Thy chuẩn bị xuống xe.
“Còn muốn đi bên kia sao?” Tư Hải Minh hỏi.
“Ông ta không dám làm gì tôi đâu” Đào Anh Thy nói “Ông ta không dám” Mắt Tư Hải Minh lạnh lùng.
Đào Anh Thy nói: “Tôi cũng không sợt” Đối diện với đôi mắt thâm thúy của Tư Hải Minh, tim cô đập như trống, đỏ mặt nhảy xuống xe chạy nhanh đi Trốn vào thang máy, Đào Anh Thy xoa xoa khuôn mặt nóng lên của mình.
Lời kia như đang nói “có anh ở đây em không sợ’!
Tư Hải Minh không nghĩ như vậy chứ?
Đào Anh Thy nghĩ, Đào Hải Trạch không phải ba ruột của cô thì không nói, vậi Chuyện Liêu Ninh không phải mẹ ruột của cô, có nên nói cho Tư Hải Minh không đây?
Nếu nói cho anh, anh sẽ phản ứng thế nào?
Đào Anh Thy hơi chờ mong, nhưng lại cực kỳ hồi hộp!
Dù sao Tư Hải Minh cũng sâu không lường được, cô không nhìn thấu được!
Nhưng lòng cô lại thiên về hướng tốt đẹp hơn Lúc biết cô không phải con gái của Liêu Ninh, khúc mắc trong lòng Tư Hải Minh biến mất, có phải có thể tiến thêm một bước với cô không?
Đào Anh Thy nghĩ đến chu) không kìm lòng được nở nụ cười, nhưng lại này thì cảm thấy ngại ngùng, ghé vào trên vách thang máy.
“Chị Đào, chị đang làm gì thế?” Cửa thang máy đã mở ra, Lâm Anh đứng bên ngoài nhìn Đào Anh Thy hơi lạ, giật mình hỏi.
Đào Anh Thy bị dọa nhảy dựng, vội thu lại hành vi không bình thường của mình, cao.
giọng nói: “Không có gì đâu, hơi mệt thôi!”
Nói xong rồi đi ra khỏi thang máy, đi về phía văn phòng.