Mục lục
1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi - Đào Anh Thy (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 788: Thái độ phản kháng rõ ràng

Đào Hải Trạch nhìn Cố Mạnh: “Không nhận ra đó, cháu lại còn giấu chú”

Cổ Mạnh híp mắt lại, tỏ vẻ chua chát: “Cháu… chỉ không muốn cô ấy tiếp tục chịu khổ mới đi thử xem có thể cứu người ra ngoài không, cũng không có ý gì khác…”

“Đều là đàn ông với nhau, chú hiểu mà”

Đào Hải Trạch tỏ vẻ mình là người từng trải “Vậy đi, đợi khi mấy chuyện này qua rồi thì chú sẽ nói với dì Anh gả Sơ Tâm cho cháu.”

“Như vậy không tốt đâu? Sơ Tâm… rất ghét cháu” Cố Mạnh tự tỉ nói.

“Nói thật, bây giờ con bé còn tư cách kiêu căng sao? Cháu không chê con bé đã là tốt rồi”

Cố Mạnh cười nhạt.

“Được rồi, sau này cháu có dự định gì chưa? Bây giờ nhà họ Xa đã không còn nữa”

“Cháu… cháu vẫn chưa cân nhắc xong Hơn nữa trong chuyện của công ty cháu cũng có trách nhiệm, nếu như không phải cháu hợp tác với tập đoàn Hoàn Cầu thì chuyện cũng sẽ không có kết cục như vậy” Cố Mạnh áy náy nói.

“Đây là chuyện không ai muốn mà, lại nói nếu hợp tác với tập đoàn Hoàn Cầu, người chủ yếu phụ trách là Đào Hải Hùng, nó mới là người cần đứng ra chịu trách nhiệm”

Đào Hải “Trạch nói. Ngừng một chút lại nói thêm: “Hay là bây giờ cháu đi theo chú đi, công ty ở thủ đô vẫn có cơ hội làm lại”

“Vâng”

Đào Hải Trạch nói xong thì cũng đi vào trong.

Ánh mắt Cố Mạnh lóe lên, điều anh ấy muốn vẫn chưa đạt được mà.

Đào Anh Thy dỗ sáu nhóc con lên giường nhủ, cô cũng muốn ngủ một giấc Cầm khăn mặt ra khỏi phòng, đóng cửa phòng, nhìn thấy Tư Hải Minh đang ngồi trên ghế sofa, hỏi: “Sáu nhóc con cứ để tôi chăm sóc, anh về đi”

“Là một người ba có trách nhiệm, tôi nên ở lại mới đúng. Tôi về hẳn là sẽ làm bọn nhỏ thất vọng” Tư Hải Minh không nhanh không chậm nói.

“Anh cố ý sao? Cố ý dẫn bọn nhóc đến đây để tôi không thể phản kháng?” Đào Anh Thy cảm thấy mình đã nhìn thấu chiêu trò của Tư Hải Minh.

“Lũ nhóc nhớ em, tôi đưa chúng đến đây thì có vấn đề gì chứ? Còn nữa, hay là ngày hôm qua gặp rồi nên hôm nay không muốn gặp?”

Rõ ràng câu trước Tư Hải Minh đang nói đến con, nhưng mà câu sau cùng cộng thêm ánh mắt của anh khiến Đào Anh Thy không biết đang chỉ ai.

Bị nhìn chăm chú, đôi mắt đen thâm thúy kia cứ như vực sâu không thấy đáy, muốn hút cô vào trong.

Đào Anh Thy biết mình không thể phản bác được.

Tư Hải Minh đến đây, anh ta khôn đi thì dù là ai cũng không làm gì được anh ta, là một kẻ độc tài đáng sợ.

Đào Anh Thy xoay người đi vào phòng tắm, đóng cửa lại.

Cúi đề u nhìn cửa khóa, nút khóa trái từ bên trong đã bị hư từ khi dì Hà còn sống rồi, vẫn chưa thay.

Chỉ nghĩ là dù sao cũng chỉ là phòng tắm, chỉ cần khóa cửa ngoài thì an toàn không có Sao.

Bây giờ Đào Anh Thy đứng trong phòng lại cảm thấy cảnh giác.

Tư Hải Minh đứng ngoài phòng khách, anh ta sẽ không vào chứ?

Chắc là không đâu, dù sao thì sáu nhóc con vẫn còn đang ở trong phòng mà, không có cô ở đó thì Tư Hải Minh phải canh chừng chúng.

Tư Hải Minh ngồi trên ghế sofa, chân dài bắt chéo, tư thế lười biếng, chỉ là khí thế tỏa ra có vẻ kìm nén.

Trong phòng truyền ra tiếng nước chảy, cả cơ thể của anh đều trở nên căng thẳng, huyết dịch sôi trào.

Từ sau khi Đào Anh Thy sảy thai đã một tháng rồi anh vẫn chưa đụng vào cô. Cứ nén nhịn.

Nếu là lúc trước thì anh đã trực tiếp đi vào.

Bây giờ anh lại chần chừ.

Thái độ phản kháng của Đào Anh Thy với anh rất rõ rằng…

Tay Tư Hải Minh xoa xoa trán, nhầm hai mắt lại, thật là bực bội.

“Ba”

Mắt Tư Hải Minh mở ra, trước mặt là hai đứa con đáng yêu, Bảo Hân và Bảo An.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK