Mục lục
1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi - Đào Anh Thy (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1198 (2180) ĐI ĐÓN CON

Edit By Trà Nữ Lê

“Mẹ!”

“Mẹ!”

“Mẹ!”

“Mẹ!”

“Mẹ!”

“Mẹ!”

Dường như trong mắt bọn nhóc chỉ có Mẹ chứ không hề có Ba.

Đế Anh Thy cười nhìn những đứa con chạy qua bên mình, trong đầu hiện lên cái gì, lướt qua rất nhanh khiến cho khóe miệng nàng cười đều bị đứng lại

Cảm giác quen thuộc tạo thành hình ảnh trong đầu như này sao?

Dường như không nắm được rõ là cái gì…

“Mẹ!” Sáu đứa trẻ chạy đến, ôm lấy chân nàng, đứa thì kéo tay, đứa thì nắm váy, đứa thì ôm chân…đứa nào cũng cực kì vui vẻ

“Đúng thật là Mẹ đến đón chúng con rồi!”

“Rất là vui!”

“Mẹ ôm một cái đi!”

“Mẹ hôn con!”

“Mẹ cũng phải hôn con!”

Tư Hải Minh nhíu lông mày, ôm thì được, còn muốn hôn thì phải có sự cho phép của ta mới được!

“Lên xe” Anh mở miệng mang theo sự uy nghiêm của người Bố

Nhưng mà trong sáu đứa luôn có một đứa sẽ phá tan sự uy nghiêm đó, Bảo Nam dữ dằn “Ba luôn là người chen vào chúng con!”

“…”

Đế Anh Thy nhìn thấy 2 bố con trong ánh mắt như có tia sét vội nói “Chúng ta sẽ lên xe hôn nhé”

Nhờ vậy mà sáu đứa trẻ mới chịu nhanh chóng lên xe, từng đứa tiến vào ghế sau ngồi ổn định

Đế Anh Thy chuẩn bị lên xe, bị Tư Hải Minh kéo lại “Không cho phép bọn chúng hôn”

“Đấy là con của a á?” Đế Anh Thy bật cười

“Em chỉ được để anh hôn…” Tư Hải Minh vừa muốn đưa mặt đến hôn thì cửa sổ xe hạ xuống, Bảo Nam đưa đầu ra ngoài “Ba làm cái gì…” Một ánh mắt sắc bén liền bao phủ đến khuôn mặt nhỏ nhắn của Bảo Nam

Tư Hải Minh hôn vội lên miệng của Đế Anh Thy

“Thả con ra! Thả con ra! Mẹ ơi cứu con!” Bảo Nam phát điên la hét cào cấu trên tay

Đế Anh Thy đỏ mặt đẩy Tư Hải Minh ra “Dừng lại…” nàng giải cứu Bảo Nam ra, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ vì tức giận, đôi chân nhỏ bé giẫm giẫm trên xe, cậu bé giận không thể đem Ba mình ra bên ngoài xe

Đế Anh Thy vừa lên xe, liền bắt đầu bò lên người của Mẹ

Tư Hải Minh nhìn cả sáu đứa bé thay phiên nhau bò lên người của Đế Anh Thy mà gân xanh nổi lên đầy trán

Không phải con nhiều thì chuyện gì cũng tốt! Hoàn toàn không còn vị trí của anh nữa!

Đế Anh Thy nhìn Tư Hải Minh sắc mặt chuyển đen, sợ sẽ đánh đòn con liền vội nói “Không sao, em rất thích bọn chúng”

Bảo Nam vội đắc ý “Mẹ thích bọn con, không thích Ba!”

“…” Tư Hải Minh

Đế Anh Thy cười khan, cậu bé này đúng là đang đổ thêm dầu vào lửa đây!

Đối với sáu đứa trẻ được cả Ba và Mẹ cùng tới đón nên rất là vui vẻ. Bởi vì bọn trẻ nghĩ Mẹ sẽ rất là lâu lâu mới đến đón bọn chúng

Mặc kệ là ở trên xe, hay xuống dưới xe đều muốn lôi kéo tay chân của nàng

Cùng Mẹ nói chuyện về ở trường, lớp, bạn bè…

Bảo An trầm tính nên không muốn nói chuyện nhiều, nhìn trầm tư rất đáng yêu

Bảo My, Bảo My thì cố gắng nói chuyện thật nhiều với Mẹ

Bảo Vỹ, Bảo Long hoạt bát hiếu động, người nói một câu chen vào

Bảo Hân ngồi bên cạnh thật đáng yêu

Bảo Nam nếu không  phải Tư Hải Minh ép ngồi xuống thì cũng đã trèo lên người của Mẹ rồi

Đế Anh Thy cảm thấy không cùng Tư Hải Minh sinh sáu đứa bé nhưng trong lòng vẫn rất thương yêu bọn chúng, xem chúng như con của mình

Bởi vì sáu đứa bé rất yêu thương nàng, như kiểu nàng chính là người sinh ra bọn chúng

Cơm nước xong xuôi một nhà chơi ở đại sảnh

Bảo Nam nhất định phải ngồi lên xe trò chơi chạy vòng vòng cho Mẹ xem, trên xe còn chở thêm Bảo Long

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK