Mục lục
Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Bắc đứng ở cửa một lúc lâu cuối cùng không nhịn được, xông thẳng vào kéo Chung Hi đi.

 

Cùng lúc đó, những vị khách khác cũng nghe thấy tiếng vang trong nhà vệ sinh nữ, thấy Lục Bắc đưa Chung Hi đi rồi lại nghe thấy tiếng khóc ở bên trong, một vài người bèn thò người nhìn vào.

 

Ôn Nguyễn Nhi bị mắc kẹt trong bồn cầu trông nhếch nhác không thể nhìn nổi, không biết trên người bị dội vào thứ gì mà tất cả đều bốc mùi, quan trọng nhất là trên đầu cô ta còn đang quấn cây chổi vừa mới dọn bồn cầu.

 

Dáng vẻ nhếch nhác không thể nhìn nổi, giống hệt như vừa bò ra khỏi thùng rác.

 

Mọi người đều xoay đầu đi với vẻ ghét bỏ, “Dù thế nào cũng là tiểu thư khuê các, sao lại thành như thế này, thật sự quá mất mặt.”

 

“Đúng vậy, đây là mùi gì…”

 

Ôn Nguyễn Nhi run lên vì tức giận, đôi môi đỏ mọng không ngừng chửi mắng, “Chung Hi, cô hèn hạ, tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu!”

 

Lúc này Chung Hi đã được Lục Bắc kéo đến vườn hoa phía sau.

 

“Không bị thương chứ?”

 

Chung Hi im lặng lắc đầu, nhíu mày nói: “Anh vào sớm quá, nếu cho em thêm chút thời gian nữa, em…”

 

Ánh mắt Lục Bắc sa sầm xuống, “Đừng ầm ĩ nữa.”

 

Giữa hai hàng lông mày của anh lộ ra một chút đau lòng.

 

Chung Hi xoay đầu đi, im lặng không lên tiếng.

 

Hàng đêm cô vẫn bị dày vò bởi những cơn ác mộng kia, mà Bạc Lương Thần đã bắt đầu một cuộc sống mới, không chỉ ôm mỹ nhân trong ngực mà còn có con nữa!

 

Làm sao cô có thể nuốt được cơn tức này, càng nghĩ càng cảm thấy lồng ngực đau đến nghẹt thở.

 

Một giây sau, cô được kéo vào trong một cái ôm không tính là ấm áp nhưng có thể nghe thấy rõ ràng tiếng tim đập mạnh mẽ của đối phương.

 

“Em đừng cố tỏ ra mạnh mẽ nữa, anh thà rằng em trực tiếp đánh Ôn Nguyễn Nhi sẩy thai, cho dù có hậu quả gì anh cũng có thể gánh vác thay em, nhưng mà em phải thừa nhận em không thể ra tay với đứa trẻ trong bụng cô ta.”

 

Cô hận Bạc Lương Thần, cũng sẽ trả thù Ôn Nguyễn Nhi, nhưng lại không có cách nào tổn thương đến đứa trẻ vô tội ấy được.

 

Rõ ràng là một người không thể tàn nhẫn, vậy thì tại sao phải đày đọa mình?

 

Ở thành phố khiến Chung Hi cảm thấy cô độc này, dường như chỉ có Lục Bắc mới có thể nhìn ra được cô chỉ là đang cố tỏ ra mạnh mẽ mà thôi.

 

“Xin lỗi, lại gây thêm phiền phức cho anh rồi.”

 

Chung Hi hít sâu một hơi, “Hiện trường có nhiều phóng viên như vậy, chuyện Lục thiếu anh vào nhà vệ sinh nữ e rằng sẽ lan truyền rất nhanh, ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của anh.”

 

Đôi mày chau lại của Lục Bắc giãn ra.

 

“Em đấy!”

 

Anh còn muốn nói gì đó, nhưng nghe thấy tiếng bước chân, nhìn ra phía sau thì thấy thư ký Trương và những người khác đã đi theo ra ngoài.

 

“Đi thôi, vừa rồi em cũng không ăn được gì, anh đưa em ra ngoài ăn ngon.”

 

Vẫn là nên rời khỏi nơi thị phi này trước đã, vốn muốn để Chung Hi đến để giải khuây, nhưng lại gặp phải một chuyện phiền lòng như vậy trong lòng Lục Bắc cũng có chút tự trách.

 

Chung Hi nghe anh nói ngon thì do dự chốc lát rồi bước đi theo.

 

Nửa tiếng sau.

 

Ôn Nguyễn Nhi sau khi thay quần áo thì ngồi trong phòng trên lầu của sảnh tiệc, tức giận ném đồ trong phòng, Tiểu Linh người quản lý và Tô Mạt Mạt bạn của cô ta đều không dám đi vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK