Mục lục
Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Khuôn mặt Bạc Lương Thần lạnh tanh, anh cầm lấy toa thuốc rồi đến nhà thuốc lấy thuốc.  

 

Lời nói của bác sĩ cứ lởn vởn trong đầu anh, “Nếu cô ấy muốn mang thai thì sẽ rất khó, anh nhất định phải hiểu cho cô ấy và ở bên cạnh cô ấy nhiều hơn.”  

 

“Có phải trước đây cô ấy từng bị sảy thai không?”  

 

“Vậy là do lúc đó chưa dứt bệnh hẳn, vẫn còn mầm bệnh cũ.”  

 

Tại ô cửa sổ, y tá ló đầu ra, “Lấy thuốc à?”  

 

Mãi một lúc sau, Bạc Lương Thần mới phản ứng lại, anh nộp toa thuốc cho y tá.  

 

Anh chưa từng mất hồn như vậy bao giờ.  

 

Y tá đưa thuốc ra, “Ngày uống ba lần, trên hộp thuốc đều có ghi, một tuần sau tái khám.”  

 

Bạc Lương Thần cầm lấy, mặt mày trông càng lạnh tanh, điện thoại vang lên, là Ôn Nguyễn Nhi gọi đến.  

 

Anh cau mày rồi bắt máy.  

 

Đầu dây bên kia là tiếng khóc tủi thân của Ôn Nguyễn Nhi, “Lương Thần, anh ở đâu? Em đã gặp ác mộng, anh có thể đến chỗ em không!”  

 

Bạc Lương Thần nắm chặt điện thoại, “Cô, lo cho bản thân mình đi.”  

 

Nói xong, anh liền cúp máy ngay.  

 

Ôn Nguyễn Nhi giận đến nỗi nghiến răng khi nghe thấy tiếng ngắt kết nối từ đầu dây bên kia.  

 

Cô ta cố tình chọn lúc này để gọi cho Bạc Lương Thần, để anh có thể ghé chỗ cô ta trước khi đến công ty, để anh đỡ phải dùng công việc qua quýt cho xong chuyện.  

 

Nhưng bây giờ, anh lại chả buồn tìm ra kiểu lý do đó nữa?  

 

Hơn nữa khi nghe giọng anh ở đầu dây bên kia, hình như anh đang ở trong bệnh viện.  

 

Ôn Nguyễn Nhi nhíu chặt lông mày, “Không lẽ anh ấy đi chăm sóc cho Chung Hi rồi!”  

 

Vừa nghĩ đến điều này, Ôn Hình Viễn liền đứng ngồi không yên, cô ta lập tức thay đồ, rồi lao ra ngoài.  

 

Vừa đi xuống lầu, cô ta liền bị Ôn Quốc Huy gọi lại.  

 

“Trời mới sáng, mày đi đâu thế?”  

 

“Con đã hẹn với Lương Thần cùng đi ăn sáng.” Ôn Nguyễn Nhi thuận miệng bịa ra một lý do.  

 

Nếu là trước kia, Ôn Quốc Huy chỉ mong sao cô ta đi lấy lòng Bạc Lương Thần, nhưng bây giờ, mối quan hệ giữa ông ta và tập đoàn Bạc thị đang rất căng thẳng, thấy con gái gần đây dường như đã nắm thóp được Bạc Lương Thần.  

 

Ông ta gằn giọng xuống: “Không được đi, đến bây giờ chúng mày còn chưa tổ chức hôn lễ, giấy kết hôn còn chưa làm, mày lại khệ nệ cái bụng bầu đi khắp phố phường với nó, xem có được không?”  

 

“Cha!”  

 

Ôn Nguyễn Nhi mè nheo và luyên thuyên mãi, “Lương Thần đã bảo từ lâu rồi, sau này chúng con sẽ đăng ký, còn về đám cưới ... không phải chỉ là hình thức thôi sao.”  

 

Tuy rằng cô ta cũng không cam lòng, nhưng còn có thể làm gì hơn đây!  

 

Cả hai lần làm lễ cưới đều bị phá hỏng bởi con đĩ Chung Hi.  

 

Giờ cô ta phải đến bệnh viện bắt ghen, không thể để cho bọn họ có cơ hội ở cùng nhau được.  

 

Ôn Quốc Huy ném tờ báo trong tay xuống dưới đất một cái bốp, “Không được đi tức là không được đi, hôm nay nếu mày dám bước ra khỏi cánh cửa này thì mày đừng có về lại căn nhà này nữa, bảo thằng Bạc Lương Thần đó nuôi mày luôn đi.”  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK