Mục lục
Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc cô khó khăn nhất, Lục Bắc thật sự là một chùm ánh sáng chiếu vào cuộc đời của cô.  

 

Nhưng không ai muốn ôm mặt trời trong vòng tay của họ, bởi vì nó quá nóng, cả hai sẽ không được hạnh phúc.  

 

Dừng lại kịp thời là chuyện quan trọng nhất sau khi Chung Hi bắt đầu lại từ đầu.  

 

“Vừa rồi em đã gọi điện thoại bắt taxi rồi.” Chung Hi nhìn thấy một chiếc xe màu đen ven đường xa xa.  

 

“Có lẽ là đến rồi, em đi qua trước.”  

 

Cô không muốn trở thành mâu thuẫn giữa Lục Bắc và gia đình anh ta nữa.  

 

Cô mỉm cười vẫy tay chào, bước nhanh về phía bên kia đường.  

 

Nhưng đi được một nửa, Chung Hi lập tức phát hiện có gì đó không đúng.  

 

Biển số xe không đúng.  

 

Chung Hi quay đầu lại nhìn thoáng qua, Lục Bắc vừa lên xe còn chưa rời đi.  

 

Cô chậm lại bước chân, nghĩ chờ Lục Bắc lái xe đi, cô lại dừng lại.  

 

Chỉ là, cửa sổ xe hạ xuống, dĩ nhiên là Bạc Lương Thần.  

 

Bước chân Chung Hi lập tức dừng lại, xoay người muốn trở về.  

 

Nhưng đi được một nửa, điện thoại đổ chuông.  

 

“Lên xe, giảm một vạn.”  

 

Chung Hi tức giận đến cắn răng, anh cho rằng cô sẽ bị một vạn kia kiềm chế à?  

 

Chung Hi hung hăng cau mày, mở cửa xe ngồi vào, trước kia cô không phải là người thấy tiền là sáng mắt như vậy, nhưng hiện tại, cô không thể không cúi đầu.  

 

Xe chạy về phía trước, Chung Hi nghiêng người nhìn chằm chằm sườn mặt của người đàn ông.  

 

“Bạc tổng đúng là là càng ngày càng nhàn rỗi, lúc này còn đi dạo trên đường.”  

 

Vừa rồi không phải anh đưa Ôn Nguyễn Nhi đi sao?  

 

Họ nên ở nhà gắn bó như keo sơn mới đúng.  

 

Hoặc là nói, anh vừa mới thoát khỏi vòng tay mềm mại của Ôn Nguyễn Nhi.  

 

Chung Hi càng nghĩ, lại càng cảm thấy phản cảm.  

 

Giọng của Bạc Lương Thần bình tĩnh, trong con ngươi nhiễm vài phần u tối, “Tôi chỉ là đi ngang qua nhắc nhở cô, không nên ngu xuẩn cho rằng nhà họ Lụch sẽ cho cô vào cửa, qua lại với Lục Bắc, đối với cô không có bất kỳ chỗ tốt gì. “  

 

 

 

Chung Hi nhíu mày.  

 

“Bạc tổng vẫn nên tự quản chuyện của mình đi, tôi qua lại với ai, là tự do của tôi.” Chung Hi lạnh mặt xuống.  

 

Bây giờ mối quan hệ của hai người bọn họ, Bạc Lương Thần vốn không có bất cứ lập trường nào để nói lại được cô.  

 

Cho dù cô có thế nào cũng đâu có liên quan gì đến anh!  

 

“Nếu Bạc tổng bảo tôi lên xe, chỉ vì để nói những thứ vớ vẩn này, vậy làm ơn dừng ở phía trước đi.”  



Người đàn ông lấy ra hộp lắc tay kia ra, đưa tới trước mặt Chung Hi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK