Mục lục
Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một người lại vẻ mặt hờ hững, khí chất hơn người, chênh lệch giữa hai bên thực sự có hơi lớn.

 

Nhưng nghe thấy giọng nói này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Chung Hi lại có thêm một chút khinh thường.

 

Có nhân viên của MON nhìn thấy cảnh này từ xa, còn đặc biệt quay lại gửi vào nhóm làm việc, “Chị Anna, Chung Hi lại ầm ĩ với người ta rồi.”

 

Anna đang ở phía sau giúp Trương Mẫn chọn nhẫn nhìn thấy tin nhắn này, tức giận gửi tin nhắn thoại.

 

“Các người không thể trông chừng Chung Hi sao? Nói cho cô ta biết, nếu còn gây chuyện nữa thì cút ra khỏi công ty ngay lập tức cho tôi!”

 

Trương Mẫn ngước mắt nhìn gương trang điểm, giả vờ vô tình hỏi trợ lý, “Bộ trang sức này của tôi là ai phối thế?”

 

“Là Chung Hi của MON, hình như là một người mới.” Trợ lý nói, “Chị Mẫn, nếu chị không hài lòng, vẫn còn thời gian để đổi đấy ạ.”

 

Trương Mẫn tạo dáng tiêu chuẩn trước gương, cười nói: “Không cần, tôi rất thích, lần sau đi catwalk tôi vẫn muốn mời cô ấy.”

 

Cô ấy nói một câu như vậy rồi tiện tay chọn một chiếc nhẫn màu vàng, bước vào hậu trường.

 

Anna nghe ra ý tứ trong lời này thì lau mồ hôi lạnh trên trán, nghiến răng nói, “Chung Hi này...”

 

Cô ta thả đồ trong tay xuống, lập tức chạy đi.

 

Vạn nhất Chung Hi và Ôn Nguyễn Nhi xảy ra xung đột trực diện, thì đứng sau Ôn Nguyễn Nhi là tập đoàn Bạc thị!

 

Nhưng khi Anna vội vàng chạy đến, nhìn thấy rất nhiều đang vây quanh, “Xin nhường đường.”

 

Cô ta thật không dễ gì mới chen vào được, thì nhìn thấy Ôn Nguyễn Nhi đang đứng khóc ở đó, còn Chung Hi đã không thấy bóng dáng đâu.

 

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Anna kéo Lưu Viện Viện, “Chung Hi đánh cô ta à?”

 

Lưu Viện Viện lắc đầu.

 

“Vậy Ôn Nguyễn Nhi khóc cái gì?” Anna nhíu mày, họ làm nghề này đã tiếp xúc với biết bao nghệ sĩ ngôi sao, nhưng với sắc đẹp như Ôn Nguyễn Nhi cho dù phía sau có tư bản, mà không có kỹ thuật diễn và không có năng lực thì thế nào cũng sẽ thất bại.

 

Mọi người nể mặt, gọi cô ta một tiếng chị Nguyễn Nhi đều là nể tập đoàn Bạc thị ở phía sau cô ta.

 

Nếu không có Bạc Lương Thần, cho dù Ôn Nguyễn Nhi có đứng ở đây khóc đến chết cũng sẽ không có ai thèm đếm xỉa đến.

 

Lưu Viện Viện chậm rãi mở miệng nói: “Cô ta bị Chung Hi chọc tức nên mới khóc, Chung Hi cãi nhau đỉnh lắm.”

 

“Cái gì cơ?”

 

Annan cạn lời, “Chung Hi đâu?”

 

“Được Lục Bắc đưa đi rồi, đi về phía sau ấy.” Trong đầu Lưu Viện Viện vẫn xoay quanh cảnh tượng Chung Hi mắng chửi vừa rồi, cô ấy chỉ hận tế bào não của mình không đủ nhiều nên không thể nhớ được những lời kia.

 

Nếu không, lần sau cô ấy cãi nhau với người ta làm sao có thể lật ngược tình thế.

 

Lưu Viện Viện thầm nghĩ, nhất định phải tìm một cơ hội để học hỏi Chung Hi nhiều hơn!

 

Ôn Nguyễn Nhi càng khóc càng không có nước mắt, chỉ còn lại đôi mắt trang điểm đậm chớp chớp không ngừng.

 

Cô ta vốn muốn khóc cho đến khi Bạc Lương Thần đến tìm cô ta, nhưng khóc một chặp lâu, xung quanh càng có nhiều người vây xem nhưng lại không thấy Bạc Lương Thần đến.

 

“Nguyễn Nhi, chúng ta đi trước thôi.” Tiểu Linh quả thực không nhìn nổi nữa, nói nhỏ vào tai Ôn Nguyễn Nhi: “Lớp trang điểm của em bây giờ trôi hết rồi, lỡ như bị phóng viên chụp được sẽ không hay lắm đâu.”

 

Công ty còn phải tốn tiền đổi hotsearch cho cô ta.

 

Cũng không đúng, với địa vị của Ôn Nguyễn Nhi thì loại ảnh xấu xí này cũng không có tư cách để lên hotsearch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK