Trong lúc nhất thời, cũng không ai dám bàn tán trước mặt Chung Hi.
Trang Uyển Như và Ôn Nguyễn Nhi đều biết chuyện này từ miệng Ôn Quốc Huy, hai người biểu lộ khác nhau, nhưng đều rất kinh ngạc.
“Nhà họ Tề mà không dám động đến Chung Hi?” Ôn Nguyễn Nhi tức giận hừ một tiếng: “Thật đúng là loại ăn hại.”
Ôn Quốc Huy ăn cơm, nhắc nhở: “Con cũng có thể hỏi Bạc Lương Thần một chút, hành động gần đây của công ty bọn họ cũng rất lớn, thừa cơ ép nhà họ Tề một trận, cũng không biết có phải trùng hợp hay không.”
“Chắc chắn là trùng hợp rồi! Chẳng lẽ Lương Thần còn có thể ra mặt giúp Chung Hi sao?” Đôi mắt yêu kiều của Ôn Nguyễn Nhi hiện lên vẻ tức giận.
Cơm nước xong, cô ta đã vội vàng ra khỏi cửa, cô ta phải đến nhà họ Lục một chuyến, sao hành động của Hàn Chỉ Mân lại chậm như vậy!
Bên này Trang Uyển Như hầu hạ Ôn Quốc Huy vào phòng tắm, ngay sau đó nhận được điện thoại của Chung Hi.
Ngay sau khi bà ta nhìn thấy số điện thoại, lập tức hoảng loạn đóng cửa lại.
Bên kia điện thoại, giọng nói chung Hi trống rỗng lạnh lùng: “Số tiền này không đúng.”
500 vạn, bà ta thẳng tay làm thiếu đi một số không!
Chỉ chuyển 50 vạn vào thẻ.
Trang Uyển Như vội vàng giải thích: “Tiểu Hi, con phải cho dì chút thời gian chứ, dì thật sự, không có nhiều tiền như vậy, tình huống của nhà họ Ôn, con hẳn là cũng biết, cuộc sống của dì cũng không dễ chịu đâu.”
“Thật không? Không phải hôm qua bà còn đi dạo trung tâm thương mại quốc tế với Ôn Nguyễn Nhi sao? “Chung Hi đang chơi đùa với ảnh chụp trong tay.
Đây là cô mua được từ paparazzi với giá thấp.
Dù sao Ôn Nguyễn Nhi cũng không có danh tiếng gì, những paparazzi kia đều lười đi theo dõi cô ta, lúc cô ta dựa hơi của Bạc Lương Thần, còn có chút đề tài.
Chung Hi lấy được mấy thứ này rất dễ dàng.
“Dì không có cách nào khác nên bị ép, Tiểu Hi, con cho dì thêm một chút thời gian đi.” Trang Uyển Như càng nói, giọng càng nhỏ, sợ sẽ động đến Ôn Quốc Huy bên trong.
Nhưng bà ta lại không dám không nghe điện thoại của Chung Hi.
Sợ Chung Hi sẽ đem scandal trong quá khứ của mình vạch trần với cha con nhà họ Ôn.
Nghĩ đi nghĩ lại, Trang Uyển Như có chủ ý: “Một tháng, chậm nhất một tháng, dì nhất định sẽ đưa tiền cho con, được không? Tiểu Hi, con cũng phải thông cảm cho dì.”
Lời này thật sự nực cười đấy.
Đôi mắt Chung Hi cong cong: “Không được đâu, dì Trang, tôi thông cảm cho bà, những người thúc giục nợ nần kia cũng sẽ không thông cảm cho tôi, ba ngày, tôi cho bà thêm ba ngày nữa.”
Nói xong, cô thẳng tay ấn nút tắt.
Hiện tại trang Uyển Như bên kia điện thoại hẳn là sẽ sốt ruột cỡ nào nhỉ? Chắc chắn là sẽ vội vàng bán đi một ít ngọc trai hoặc món quà mà Ôn Quốc Huy tặng cho bà ta để lấy tiền mặt.
Chung Hi sắp xếp suy nghĩ trong đầu, chờ một chút.
Ngày hôm sau, cô đã đi đến địa điểm chụp ảnh vào sáng sớm, một biệt thự tư nhân ở vùng ngoại ô, nơi cô đã thuê cho tạp chí Evelyn để chụp trong hai tháng.
Dựa theo Hà Tiêu nói, cô chuẩn bị đem đạo cụ chuyển qua.
Nhưng đến hiện trường mới phát hiện, đó là một loạt container lớn, đừng nói là một người con gái của Chung Hi, cho dù là bốn năm người đàn ông cũng phải tốn rất nhiều sức lực.
“Chỉ có một mình cô đến sao?” Tài xế dỡ hàng nhíu mày: “Không phải đã sớm nói với công ty của các cô sao, đồ đạc rất nhiều, chúng tôi không có thời gian chuyển vào cho cô, chỉ có thể đặt ở đây.”
“Còn lại, cô tự mình nghĩ biện pháp đi.”