Mục lục
Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đầu tiên là đổ oan cho Chung Hi, sau đó chụp mũ rể hiền cho Bạc Lương Thần?

 

Chung Hi nhai cua thơm cay rào rạo.

 

"Ngon nuốt lưỡi luôn!"

 

Không ngờ Trang Uyển Như lại đoán đúng tính toán trong lòng cô, Bạc Lương Thần bắt cô đến đây là vì anh cũng nghi ngờ cô.

 

Ý nghĩ này khiến Chung Hi hơi căng thẳng, cô bèn ăn liên tục để xoa dịu tâm trạng.

 

Có lẽ ở một nơi nào đó có người đang theo dõi cô.

 

Quả nhiên đấu với con cáo già Bạc Lương Thần này thì không thể lơ là.

 

Cô không sợ đối đầu với Bạc Lương Thần, nhưng nếu thẳng thắn thừa nhận thì cô sợ mình không thể bước ra khỏi cánh cửa này. Hơn nữa, bước thứ hai của kế hoạch vẫn chưa kịp tiến hành!

 

Bên kia, Bạc Lương Thần gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn từng nhịp từng nhịp.

 

Ôn Nguyễn Nhi chột dạ nhìn anh, cẩn thận thăm dò: "Lương Thần, anh cảm thấy ngoài cô ta ra còn ai khác sao? Không có ai hận anh như cô ta đâu!"

 

Bạc Lương Thần cười khẩy: "Tất nhiên là có, trong những năm qua anh gây thù chuốc oán không ít đâu."

 

Để thành công anh đã từ bỏ rất nhiều thứ, cũng đắc tội rất nhiều người. Đứng ở lập trường của anh thì anh không cảm thấy mình sai, nhưng anh trở thành kẻ có địa vị hơn người thì tất nhiên cũng có người sa sút.

 

Chung Quốc Ngụy là một ví dụ điển hình.

 

Tuy Bạc Lương Thần đang cười, nhưng ánh mắt lại như ngâm trong băng đá.

 

"Chỉ bằng Chung Hi mà có thể gây nên sóng gió lớn như vậy sao?"

 

Không thể nào, sao cô có thể làm được.

 

Chung Hi nhai thịt cua trong miệng, bỗng giật thót.

 

Cô bĩu môi đầy ghét bỏ, sau đó nhổ một mảnh vỏ cứng ra, thầm lẩm bẩm một câu tỏ ý không phục: "Khinh thường ai đó?"

 

Nụ cười trên gương mặt Trang Uyển Như chợt cứng đờ: "Không phải là hoàn toàn không có khả năng."

 

Bà ta cũng không tự tin cho lắm, nghĩ tới nghĩ lui bèn lấy thứ đã chuẩn bị sẵn ra.

 

"Đây là tấm thẻ hôm qua Chung Hi đưa cho tôi, nó muốn tôi theo dõi Nguyễn Nhi giúp nó, nhưng tôi không đồng ý." Trang Uyển Như xoay tấm thẻ kia lại.

 

"Tấm thẻ này đứng tên Chung Hi, mật mã là ngày sinh của nó, trong đó có một trăm nghìn tệ."

 

Cạch!

 

Chung Hi đặt đũa xuống, giận dữ nhìn Trang Uyển Như chòng chọc.

 

Thì ra cô vẫn còn tiền, nhưng bị Trang Uyển Như chiếm làm của riêng.

 

Chung Hi cầm một miếng thịt khác lên nhai nghiến ngấu.

 

Bạc Lương Thần liếc nhìn tấm thẻ kia rồi lại nhìn Trang Uyển Như: "Với quan hệ giữa các người, bà sẽ bán đứng Chung Hi sao?"

 

Nụ cười của Trang Uyển Như càng thêm lúng túng.

 

Bà ta đè cổ tay Ôn Nguyễn Nhi dưới gầm bàn, tươi cười nói với Bạc Lương Thần: "Mọi chuyện đã qua rồi, tôi cũng bắt đầu cuộc sống mới. Bây giờ tôi chỉ một lòng một dạ nghĩ cho Nguyễn Nhi và nhà họ Ôn."

 

"Vậy sao?"

 

Bạc Lương Thần hé môi cười, nụ cười càng thêm hứng thú.

 

Trang Uyển Như ho nhẹ: "Nếu cậu không tin thì có thể đi điều tra."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK