Mục lục
Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lục Bắc cũng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng anh ta có trực giác Chung hi đã được cứu!  

 

Nhưng trong lòng Chung Hi vẫn còn nghi ngờ, bỗng nhiên có một ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào lưng cô, cô chuyển tầm mắt bắt gặp ánh mắt của Bạc Lương Thần.  

 

Ánh mắt Bạc Lương Thần sâu kín, mang theo thứ gì đó mà Chung Hi không thể hiểu được.  

 

Một lát sau, cô nhớ đến ba ngày trước… Cô không phải ảo thính!  

 

Khi đó cho dù cô khiếu nại thế nào chăng nữa cũng không có ai xem lại camera giám sát.  

 

Mãi đến sau khi cô nghe thấy tiếng “Bạc Lương Thần” của Lục Bắc, thì không lâu sau họ thả cô ra khỏi phòng thẩm vấn.  

 

Nếu không phải là anh ta thì còn có thể là ai đây?  

 

Chỉ là, vì sao Bạc Lương Thần lại làm như vậy!  

 

Ngay khi cô đang ngây người thì nhìn thấy người phụ nữ bên cạnh kéo cánh tay Bạc Lương Thần lên, ngoại trừ phần trán được băng bó ra thì không nhìn thấy vết thương nào khác.  

 

Khóe miệng Ôn Nguyễn Nhi nở nụ cười đắc ý, Bạc Lương Thần cuối cùng cũng là của cô ta!  

 

Chung Hi cười lạnh, thì ra bọn họ đều đến đây để xem chuyện cười.  

 

Mà Chung Hi cô, chỉ muốn vạch rõ giới hạn với tất cả mọi thứ liên quan đến Bạc Lương Thần!  

 

Lần trước đã không chết được, vậy thì lần này…  

 

Chung Hi mở miệng, thầm nói, “Không phải muốn thấy tôi xuống địa ngục sao? Tôi thành toàn cho anh.”  

 

Chuyển ánh mắt, Chung Hi can đảm ưỡn ngực, cho dù đứng ở ghế bị cáo cũng không hề có chút sợ sệt.  

 

Trong lòng Bạc Lương Thần chấn động, ngồi thẳng lưng.  

 

Cô ấy có ý gì?  

 

Lúc này, thẩm phán xem xong camera giám sát thì nhíu mày.  

 

“Bị cáo, cô có quyền bào chữa.”  

 

Luật sư cũng nhìn Chung Hi khích lệ: “Chung tiểu thư, bây giờ cô có thể kể rõ lại chuyện xảy ra vào thời điểm đó.”  

 

Ánh mắt Chung Hi lóe lên, “Luật sư Từ, rất cảm ơn ông đã giúp đỡ tôi.”  

 

Luật sư Từ có chút ngạc nhiên nhìn Chung Hi.  

 

Chung Hi nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, khi mở mắt ra lại lần nữa thì trong ánh mắt đã hiện ra vẻ không biết sợ.  

 

“Thưa thẩm phán, tôi nhận tội. Lúc đó tôi không phải tự vệ chính đáng mà là muốn giết chết Ôn Nguyễn Nhi.”  

 

 

 

Một hòn đá khuấy động ngàn con sóng, những người ngồi trong phòng xử án lại hít một hơi lạnh.  



Cho dù là tội phạm giết người thật sự cũng hiếm có ai trực tiếp thừa nhận hành vi phạm tội của mình. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK