Mục lục
Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Hiểu Nhu ôm hộp đồ nghề lẳng lặng đứng nghe ở bên cạnh.

 

Ôn Nguyễn Nhi nổi giận: "Tất nhiên là không được! Các cô có biết ngày hôm nay quan trọng với tôi cỡ nào không? Chỉ đổi kiểu trang điểm thôi mà, yêu cầu của tôi rất cao sao? Nếu cô không làm được thì đổi người khác đi!"

 

Thợ trang điểm đã vào nghề rất nhiều năm, bây giờ bị một minh tinh làng nhàng như Ôn Nguyễn Nhi mắng cũng rất khó chịu.

 

"Được thôi, vậy thì cô thử xem ai có thể trang điểm cho cô."

 

Cô ấy nói xong, lập tức mặc kệ không làm nữa.

 

Tiểu Linh vội vàng đuổi theo khuyên giải, trong phòng yên tĩnh lại.

 

Hai hàng lông mày vừa dài vừa mảnh của Ôn Nguyễn Nhi nhíu chặt vào nhau. Ở nhà họ Ôn cô ta là hòn ngọc quý trong lòng bàn tay, nổi cáu mắng người là chuyện thường như cơm bữa, nào ngờ thợ trang điểm lại bị cô ta chọc tức bỏ đi.

 

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, bỗng nhiên Ôn Nguyễn Nhi nhìn sang Trần Hiểu Nhu.

 

"Cô trang điểm cho tôi."

 

"Tôi ư?" Trần Hiểu Nhu vội vàng lắc đầu: "Tôi vẫn chỉ là trợ lý thôi, không thể vượt phép động vào đồ của thầy."

 

Ôn Nguyễn Nhi cắn răng nói: "Nếu cô không trang điểm thì tôi sẽ phanh phui hết những chuyện cô đã làm."

 

Trong mắt Trần Hiểu Nhu lóe lên cảm xúc căm hận không dễ phát hiện, cô ta không muốn bị Ôn Nguyễn Nhi xách lỗ tai chửi mắng hết lần này đến lần khác.

 

Uy hiếp kiểu này cô ta chịu đủ rồi!

 

Chung Hi nói đúng, đối phó với hạng người như Ôn Nguyễn Nhi thì phải thuận theo cô ta.

 

Thoắt cái Trần Hiểu Nhu đã đổi sang gương mặt tươi cười: "Được, vậy thì tôi thử xem."

 

Ôn Nguyễn Nhi gật đầu hài lòng.

 

Nhưng trang điểm xong, đến khi thay đồ cô ta mới phát hiện ra trang sức và trang phục không hợp nhau tí nào!

 

"Sao lại thế này? Mau đi tìm người phụ trách của MON tới đây!" Tiểu Linh hét lên với trợ lý: "Sao bọn họ lại không cử người đến đây kiểm tra?"

 

Mấy phút sau, Chung Hi bị Anna kéo đến đây.

 

Những người khác đều bận rộn, lúc này Anna đã choáng váng đầu óc.

 

"Chị Anna, chị coi người của chị này, bọn họ chuẩn bị cho Nguyễn Nhi nhà chúng tôi thứ gì đây? Chẳng hợp với bộ lễ phục của cô ấy tẹo nào, hơn nữa trông rất phèn!"

 

Anna nhìn lướt qua thì thấy đúng là không ổn.

 

"Chung Hi, cô không liên hệ trước với nghệ sĩ sao?”

 

Ôn Nguyễn Nhi vừa nghe lời này, gấp gáp đến trước mặt Chung Hi, “Tôi biết rồi, chắc chắn là cô gây trở ngại từ bên trong.”

 

Gương mặt trang điểm đậm cộng với vẻ gian xảo, kiêu căng của cô ta lúc này quả thực khiến người ta phản cảm.

 

Bởi vì suy cho cùng cô ta cũng là ngôi sao, lại là vợ chưa cưới của Bạc Lương Thần, nên Anna rất nể mặt giục Chung Hi xin lỗi, “Đây là sai sót trong công việc của cô, cô nên chịu hoàn toàn trách nhiệm.”

 

Ôn Nguyễn Nhi hất cằm, mân mê bộ móng xinh đẹp, “Nhưng mà, tôi cũng không phải là người hùng hổ hăm dọa, nếu cô quỳ xuống xin lỗi tôi thì tôi sẽ không truy cứu nữa.”

 

Quỳ xuống?

 

Anna và các trợ lý đều không ngờ Ôn Nguyễn Nhi sẽ nói như vậy.

 

Ngay cả Trần Hiểu Nhu cũng dành cho Chung Hi một ánh mắt thông cảm, cho dù cô có giỏi đến đâu cũng phải cúi đầu trước Ôn Nguyễn Nhi.

 

Dù sao, bây giờ Bạc Lương Thần cũng đứng về phía Ôn Nguyễn Nhi.

 

Chung Hi thản nhiên đón nhận ánh mắt đồng cảm lẫn đáng thương của người khác, “Tôi không xin lỗi, tôi chính là cố ý đấy.”

 

“Cô nói cái gì?”

 

Ôn Nguyễn Nhi trợn tròn đôi mắt xinh đẹp, đưa tay muốn đánh Chung Hi.

 

Đây là phòng của cô ta!

 

Hơn nữa là Chung Hi phạm lỗi trước, cô ta sẽ không để Chung Hi chạy trốn lần nữa.

 

Dù sao cũng phải tát hai tai để xả tức.

 

Cô ta vừa đưa tay lên, Chung Hi thoáng nhìn thấy có bóng người bước vào cửa.

 

Lẽ ra có thể tránh được nhưng cô chỉ hơi nghiêng người để cho ngón tay của Ôn Nguyễn Nhi lướt qua gò má của mình, trông có vẻ như Ôn Nguyễn Nhi đã đánh cô.

 

Nhưng trên thực tế, Chung Hi cũng không thấy đau, lực tác động lên mặt cô gần như không đáng kể.

 

Ôn Nguyễn Nhi nhận ra được có gì đó không đúng, giơ tay còn lại lên muốn đánh nữa.

 

“Dừng tay.”

 

Bạc Lương Thần lạnh lùng quát, tỏa ra khí thế vô cùng áp chế.

 

“Lương Thần?” Ôn Nguyễn Nhi lập tức thu tay, uất ức chạy đến tố cáo, “Chung Hi hại em không có trang sức để đeo! Cô ta cố ý nhắm vào em, em chỉ dạy cho cô ta một bài học mà thôi.”

 

Lần này, cô ta phải nắm chặt gót chân Asin của Chung Hi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK