Mục lục
Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mặt Bạc Lương Thần lạnh lùng, sải bước về phía trước, trực tiếp dùng bả vai đập vào Lục Bắc.  

 

Anh đi tới trước bồn rửa tay, trong gương phản chiếu khuôn mặt lạnh đến cực hạn: “Đã vứt bỏ rồi, tôi sẽ không nhặt về, Lục thiếu có đam mê này, nhưng tôi không có.”  

 

“Mày nói cái gì!”  

 

Lục Bắc trợn tròn hai mắt, đang muốn vung quyền xông lên, anh ta mặc kệ thế lực trong tay Bạc Lương Thần có bao nhiêu, vì Chung Hi, anh ta dám dốc sức liều mạng.  

 

Trên thực tế, anh ta đã sớm muốn hung hăng đánh Bạc Lương Thần một trận rồi.  

 

Chung Hi là người phụ nữ tốt như vậy lại không cần, đi kết hôn với Ôn Nguyễn Nhi kia?  

 

Bạc Lương Thần cũng đồng thời nhìn ra ý đồ của anh ta, đáy mắt xẹt qua sự kìm nén, chuẩn bị tiếp chiêu.  

 

Ngoài cửa vang lên một câu, “Lục Bắc, Chung Hi uống say rồi, cậu  đến xem cô ấy đi!”  

 

Động tác của Lục Bắc nhất thời dừng lại.  

 

“Đừng để tao nhìn thấy mày quanh quẩn bên cạnh cô ấy nữa!”  

 

Anh ta xoay người chạy về phía phòng riêng.  

 

Bạc Lương Thần nghe tiếng bước chân xa dần, bàn tay nắm thành quyền chậm rãi buông ra, cảm giác phẫn nộ đã lâu không xuất hiện này là gì.  

 

Anh thật sự điên rồi, lại bởi vì Chung Hi, mà muốn đánh nhau với người khác một trận?  

 

......  

 

Trong phòng riêng, Chung Hi ôm tựa lưng ghế, thế nào cũng không chịu đứng lên, hai tay còn nắm chặt chén rượu rỗng: “Uống tiếp đi, hôm nay tôi cao hứng!”  

 

Lục Bắc thấy sắc mặt cô đỏ bừng, dở khóc dở cười.  

 

“Chung Hi, em buông tay ra đã, anh rót cho em.”  

 

“Thật sao?”  

 

Chung Hi lập tức ngồi dậy, đưa chén rượu qua, híp mắt  nhìn Lục Bắc một hồi lâu: “Được, người anh em tốt!”  

 

Tất cả mọi người đều bị chọc cười, Lục Bắc bất đắc dĩ lắc đầu, rót cho cô một chén nước trắng.  

 

“Vừa rồi đã uống hết rượu, em uống cái này trước đã, để anh đi mua.”  

 

Chung Hi nhìn anh, lại nhìn chén rượu, lẩm bẩm một câu gì đó, nắm chặt chén rượu rồi cúi đầu.  

 

Xem ra, muốn dỗ dành à?  

 

Lục Bắc gọi Tôn Lưu sang một bên, đưa cho anh ta một tấm thẻ: “Anh Tôn, em đưa cô ấy về trước, chuyện còn lại đành làm phiền anh.”  

 

“Không thành vấn đề, thật ra cô ấy cũng không uống bao nhiêu, chúng tôi không biết cô ấy uống một ly đã gục, cậu đưa về đi, vất vả rồi.”  

 

Tôn Lưu tiếp tục mời mọi người uống rượu.  

 

Lục Bắc một tay xách túi của Chung Hi, một tay đỡ cô đi ra ngoài.  

 

Chỗ khác ở hành lang, Bạc Lương Thần cũng nói xong chuyện hợp tác, trong tay cầm điện thoại đang nói chuyện với người của công ty, nhìn chăm chú hai bóng dáng ở xa xa, trong ngực dường như bị thứ gì đó chặn lại.  

 

Lục Bắc vừa đỡ Chung Hi đi, vừa lẩm bẩm: “Trước kia tửu lượng của em đâu có kém như vậy, hôm nay tuy là cao hứng, cũng không thể uống thành như vậy chứ!”  



Ha ha. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK