Hà Tiêu thở dài, ấn bả vai Vân Tích, “Tôi đi qua đuổi theo cô ấy, anh nghỉ ngơi trước đi.”
“Nhất định, phải để người phụ nữ kia đồng ý.” Vân Tích cực kỳ tức giận.
Anh ta tìm Chung Hi hai ngày, nhưng Chung Hi giống như bốc hơi khỏi nhân gian vậy.
Kết quả đêm qua, anh ta bị người công kích, chắc chắn là Bạc Lương Thần làm! Vân Tích âm thầm mắng, sao lại sơ suất như vậy, để Cho Chung Hi chạy đi?
Những thứ trong thẻ nhớ tuyệt đối không thể công khai, bằng không, cuộc đời của anh ta sẽ xong.
Hà Tiêu cho rằng rất khó đuổi kịp Chung Hi.
Lại nhìn thấy Chung Hi dừng máy bán hàng tự động ở cuối hành lang, còn mua một ly đồ uống chờ cô ta.
“Cô cũng là một trong những nạn nhân, phải không?” Thanh âm Chung Hi nhàn nhạt.
Thân thể Hà Tiêu cứng đờ, nhìn chằm chằm Chung Hi, cánh môi run rẩy, “Không liên quan đến cô, cô cầm tấm thẻ kia, không có bất kỳ tác dụng gì, cô đưa thẻ cho tôi, tôi có thể giúp cô lấy được một cái giá hợp lý. “
Chung Hi hít sâu một hơi, “1000 vạn cũng không mua được sự trong sạch của cô à?”
Hà Tiêu câm lặng.
“Tôi không nghĩ sẽ công khai thứ ở bên trong, tôi cũng chưa từng xem qua.” Chung Hi nhíu mày, đối mặt với Hà Tiêu, “Mỗi người đều có quyền lựa chọn của mình, tôi tôn trọng suy nghĩ của cô, nhưng mà, tôi cũng phải bảo vệ bản thân mình.”
Vô luận Hà Tiêu đối với Vân Tích là tình cảm gì, cũng không liên quan đến cô.
Chung Hi nắm chặt ly nước giải khát, trực tiếp vòng qua Hà Tiêu.
Ra khỏi cổng bệnh viện, nhìn thấy Lưu Viện Viện và Lâm Khải bị mấy phóng viên paparazzi ngăn lại.
Chung Hi đi qua, “Chúng ta chỉ là người mới của MON, anh phỏng vấn chúng tôi cũng vô dụng.”
Nói xong, cô kéo Lưu Viện Viện đi, Lâm Khải cũng vội vàng đuổi theo.
Bên kia bãi đậu xe, Anna lấy điện thoại di động chụp lại cảnh này, sau đó gửi cho người đại diện của Ôn Nguyễn Nhi, “Chị Tiểu Linh, em phát hiện Chung Hi hình như có chút vấn đề với nhà thiết kế trưởng của công ty chúng em...”
Lưu Viện Viện nhìn thấy biểu tình Chung Hi không đúng, thăm dò hỏi một câu, “Vừa rồi Vân Tích lão sư làm khó cô à?”
Chung Hi lắc đầu.
Ba người ngồi cạnh nhau ở đài phun nước.
Lâm Khải ở phía bên kia Lưu Viện Viện, kéo cô một cái: “Hai người nói chuyện trước, tôi đi mua đồ ăn cho các cô.”
Lưu Viện Viện ừ một tiếng, thấy cậu ấy đi xa, Lưu Viện Viện tiến lại gần nói, “Cô có cảm thấy quan hệ giữa Hà Tiêu và Vân Tích lão sư hình như không bình thường không? Công ty bây giờ đang lan truyền tin đồn của họ ở khắp mọi nơi.”
Chung Hi nhíu mày: "Tôi không quan tâm chuyện không liên quan đến mình."
Có lẽ bởi vì thái độ này cho nên cô giống như vật chất cách ly với tin đồn.