Mục lục
Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chung Hi suy nghĩ, “Còn chuyện cô mỉa mai tôi?”

 

“Không không không, làm gì có, làm sao tôi dám chứ.”

 

Lưu Viên Viên vội vàng lắc đầu, cô ta không dám chọc giận Chung Hi, “Chỉ là chắc chị Anna đã nhận được tin, nói không chừng sẽ đến tìm cô đấy.”

 

Chung Hi đưa một tay lên chống cằm, cô chưa kịp cất lời thì bên ngoài đã có tiếng động.

 

Cô hất cằm, Lưu Viên Viên lập tức đứng dậy mở cửa.

 

Anna đi ở đằng trước, theo sau là Ôn Nguyễn Nhi và người đại diện của cô ta Tiểu Linh, ngoài ra còn có một số nhân viên của MON.

 

Một đám người xông vào phòng Chung Hi khiến căn phòng thoáng chốc chật kín, do giấc ngủ bị quấy rầy, cô lập tức có chút không vui.

 

Anna cau mày, “Cô mau xin lỗi Ôn tiểu thư đi.”

 

Chung Hi nhẹ nhàng ngước mắt lên, “Không đấy.”

 

Cô đã nói là phải làm, bảo không xin lỗi thì sẽ không xin lỗi.

 

Anna ngay lập tức bày ra dáng vẻ hầm hầm, “Tôi lấy tư cách là người phụ trách nhóm thực tập sinh nói cho cô biết, nếu hôm nay cô không xin lỗi, thì sau khi về nước, cô phải lập tức rời khỏi MON.”

 

“Tại sao chứ?”

 

Chung Hi chỉ vào Ôn Nguyễn Nhi, “Chỉ vì tư thù cá nhân giữa tôi và cô ta? Tôi không ngờ rằng Ôn Nguyễn Nhi quyền lực đến mức có thể thao túng cả việc điều chuyển nhân sự của MON."

 

“Hay là các cô đã bí mật thông đồng?”

 

Anna lập tức hét lên: “Cô đừng nói nhảm!”

 

Sở dĩ cô ta làm như vậy là để giữ gìn thể diện cho Chung Hi, nếu Chung Hi ở lại MON, cô sẽ phải tiếp xúc với các nghệ sĩ nổi tiếng, nên không cần thiết phải gây thù chuốc oan cho chính mình.

 

Và với tư cách là người phụ trách, cô ta không muốn bất cứ ai dưới trướng mình đối đầu với Ôn Nguyễn Nhi.

 

“Chung Hi, chị Anna chỉ bảo cô xin lỗi một tiếng, cô có cần làm đến mức này không?” Không biết ai ở phía sau đã lên tiếng.

 

“Đúng đấy, bây giờ cô là thực tập sinh của MON, nhất cử nhất động của cô đều đại diện cho hình ảnh của công ty. Khoe khoang võ mồm thì có ích lợi gì, có giỏi thì cô giật chồng cũ về lại đi!”

 

Hai chữ chồng cũ quả thật chói tai.

 

Chung Hi phớt lờ họ, nhưng không có nghĩa là cô sẽ chịu đựng họ mãi.

 

Tiếng bàn tán ngày càng xôn xao, tính khí kiêu ngạo của Ôn Nguyễn Nhi lại nổi lên, “Nể mặt Anna, tôi sẽ tha cho cô lần này, miễn là …”

 

“Muốn tôi quỳ xuống xin lỗi cô, hay là làm trợ lý của cô một tuần để cô muốn ức hiếp thế nào cũng được?”

 

Ôn Nguyễn Nhi nhướng mày, dù cô từng là thiên kim của nhà họ Chung thì sao chứ!

 

Bây giờ chẳng phải Chung Hi đang nhận thua trước mặt cô ta sao, vì chẳng còn ai chống lưng cho nữa.

 

“Đều được hết, tôi dễ tính lắm.” Ôn Nguyễn Nhi cười nũng nịu, “Sớm biết thế thì khi nãy ở phòng tiệc, cô cần gì đối xử với tôi như thế, đúng là tự chuốc khổ mà.”

 

Những người đứng về phe Ôn Nguyễn Nhi lên án Chung Hi đều thể hiện thái độ khinh bỉ sâu sắc

 

Trong giới này, nếu thắng thì sẽ có tất cả.

 

Thua rồi...

 

Chung Hi nhếch mép, từng bước từng bước đi về phía Ôn Nguyễn Nhi.

 

Dưới ánh nhìn kinh hãi của Ôn Nguyễn Nhi, cô đưa tay lên vai cô ta rồi ấn đầu ngón tay xuống, “Khi nãy tôi không ra tay là vì đang mặc lễ phục nên không tiện lắm, có lẽ đã khiến cô hiểu lầm, tôi không chỉ biết chửi mà thật ra tôi đánh cũng đau lắm đấy.”

 

Ôn Nguyễn Nhi sợ muốn són ra quần, cô ta lùi về sau theo bản năng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK