Mục lục
Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối phương rất có thành ý.

 

Bạc Lương Thần cũng có ý này, bèn thả tay Ôn Nguyễn Nhi ra: "Anh đi trước."

 

Nói rồi anh định cất bước rời đi.

 

Nhưng hướng bọn họ định đi lại trùng hợp là phía Chung Hi. Ôn Nguyễn Nhi căng thẳng, lập tức khoác tay anh: "Lương Thần, có thể cho em đi cùng anh được không?"

 

Mặc dù bọn họ có quan hệ gần gũi, nhưng dù sao chuyện này cũng liên quan đến bí mật thương mại.

 

Điều quan trọng hơn cả là Ôn Nguyễn Nhi mù tịt về lĩnh vực kinh doanh tiêu thụ.

 

Ánh mắt Bạc Lương Thần lạnh lùng thấy rõ, nhưng vì e ngại hoàn cảnh nên anh cúi xuống thì thầm bên tai cô ta: "Không thích hợp, lát nữa anh tìm em."

 

Ôn Nguyễn Nhi cũng chỉ đành mím môi, mỉm cười buông tay.

 

Trần Tổng còn bật cười trêu ghẹo: "Tình cảm của hai người tốt thật đấy!"

 

Bạc Lương Thần không đáp lời, mà chỉ làm động tác mời.

 

Ôn Nguyễn Nhi đứng sững ra đó, cắn chặt môi. Cô ta vẫn chỉ là bạn gái của Bạc Lương Thần mà thôi, hoàn toàn không có một ai gọi cô ta là Bạc phu nhân! Cảm giác bị người ta xem nhẹ này khiến cô ta cảm thấy hết sức tồi tệ.

 

Điện thoại trong tay rung lên. Ôn Nguyễn Nhi nhìn tên hiển thị, là Tiêu Nghị.

 

Cô ta nhíu mày, đi vào toilet ở phía sau.

 

Ôn Nguyễn Nhi kể lại chuyện mình không thể hòa nhập vào vòng xã giao của Bạc Lương Thần, Tiêu Nghị nhanh chóng bày cho cô ta một chiêu, hơn nữa còn có thể ly gián quan hệ giữa Chung Hi và Bạc Lương Thần trong vô hình.

 

Mười mấy phút sau, Lục Bắc bị gọi đi, Chung Hi đang ăn uống vui vẻ một mình thì nghe thấy có người tươi cười bàn chuyện làm ăn ở ghế sofa phía sau cách đó không xa.

 

Ở những nơi thế này, chuyện đó chẳng có gì lạ.

 

Nhưng giọng nói của người nọ cực kỳ chói tai, tựa như cố ý nói cho Chung Hi nghe khiến cô rất khó chịu, thoáng cái miếng bít tết trong miệng chẳng còn mùi vị gì nữa.

 

"Lương Thần, em biết sản phẩm này, trước đây tập đoàn Chung thị từng độc quyền kinh doanh, nhưng kỹ thuật của công ty bọn họ quá kém, chưa đầy một tháng đã bị phía đối tác kiện, hình như phải bồi thường vài triệu."

 

Ánh mắt Chung Hi tối sầm lại, ngón tay bấu chặt vào lòng bàn tay.

 

Tình hình lúc đó hoàn toàn không phải như vậy!

 

Là phía đối tác bắt nạt người quá đáng, không chỉ cuỗm tiền chạy mất mà còn lừa cha cô. Sau đó tòa đã phán quyết lại, hơn nữa còn trả khoản tiền còn lại cho Chung thị.

 

Lúc đó không có nhiều người biết chuyện này.

 

Bạc Lương Thần cũng là một trong số đó.

 

Là anh nói cho Ôn Nguyễn Nhi ư?

 

Ánh mắt Chung Hi lạnh như băng. Anh hại cô tan cửa nát nhà vẫn chưa đủ, còn muốn coi chuyện của nhà cô như chuyện cổ tích kể cho Ôn Nguyễn Nhi nghe trước khi ngủ sao?

 

Chung Hi tỉnh táo lại, nén giận xoay người rời đi.

 

Ôn Nguyễn Nhi vẫn còn ba hoa chích chòe ở đó: "Em cảm thấy công ty có quy mô cỡ Chung Thị nên đóng cửa từ lâu, nhường lại thị trường cho các công ty có năng lực hơn mới phải."

 

Cô ta thuật lại nguyên vẹn những lời Tiêu Nghị nói với mình, còn vui vẻ vì mình chỉ nghe một lần là nhớ được nhiều "lời thoại" như vậy.

 

Tuy nhiên, cô ta không chú ý tới vẻ mặt của Bạc Lương Thần và vị Trần Tổng kia. Vốn dĩ hai người sắp bàn bạc xong chuyện hợp tác rồi, nhưng lại bị mấy câu nói của Ôn Nguyễn Nhi phá rối. Khi cô ta nhắc tới tập đoàn Chung Thị đã phá sản, nét mặt Trần Tổng thay đổi liên tục.

 

Hiện giờ quy mô của công ty ông ta còn chưa bằng tập đoàn Chung thị, lẽ nào câu nói của Ôn Nguyễn Nhi ám chỉ Bạc Lương Thần coi thường đối tác như ông ta?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK