Mục lục
Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Suýt bị chiếc xe lao qua đâm trúng.

 

Chung Hi thò người ra, lạnh lùng mỉm cười, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vài phần hung ác: “Lá gan nhỏ như vậy, còn học người ta mua người giết người?”

 

“Em... Em không có! Chị chắc chắn đã hiểu lầm rồi, chị Chung Hi, vừa rồi em cũng gặp phải người xấu, em vất vả mãi mới nhảy xe khác chạy đi đấy.’

 

“Thật sao?”

 

Chung Hi ngáp một cái, nhảy xuống xe, kéo Từ Á lên, gằn từng chữ hỏi: “Vậy em còn có tâm tình, thay một bộ váy đẹp à?”

 

Toàn thân Từ Á run lên.

 

Bởi vì Chung Hi nhét lưỡi dao của tài xế vừa mới bị cắt vào tay cô ta.

 

Thử.

 

Từ Á bị cứa vào rồi.

 

Nhưng cô ta không thèm kêu đau, cực kỳ hoảng sợ nhìn Chung Hi, sợ nước mắt không ngừng rơi xuống.

 

“Chị Chung Hi, thực xin lỗi, em biết sai rồi, em không nghĩ tới lại sẽ như vậy, em chỉ là... Ghen tị với quan hệ của chị và anh Lục Bắc, chị tha thứ cho em lần này đi, sau này em sẽ không bao giờ làm chuyện ngu xuẩn này nữa!”

 

Chung Hi trừng mắt nhìn: “Lời của cô, một chữ tôi cũng không tin.”

 

Từ Á hoảng sợ lắc đầu: “Không, chị tin em đi, em làm sao dám đôi nghịch với chị được!”

 

Tầm mắt cô liếc về phía chiếc xe, run rẩy hỏi: “Người lái xe kia đâu, hắn đâu rồi?”

 

“Không biết nha.”

 

Chung Hi nhoẻn miệng cười: “Cô có thể, tự mình đi bệnh viện hỏi một chút, có ai bị mất máu quá nhiều hay không, rồi chết trên đường.”

 

Cô vừa nói nói, đem máu trên tay cô lau lên váy mà Từ Á vừa thay.

 

Tiếp theo, gằn từng chữ cảnh cáo cô ta: “Tôi nể mặt Lục Bắc, tha cho cô một lần, chỉ một lần.”

 

Nói xong, Chung Hi bước vào khách sạn.

 

Mặc dù trên quần áo cô có vài nếp nhăn, nhưng cô đã lau khô máu trên tay.

 

Nhưng Từ Á ngoài cửa giật mình, trên váy đều là máu, trong tay còn nắm một lưỡi dao đẫm máu, bộ dáng kia, như người sống thấy quỷ vậy.

 

Chung Hi trở về phòng không bao lâu, Anna đã tới gõ cửa phòng cô.

 

“Chuyện gì?”

 

Anna kinh ngạc nhìn cô: “Từ Á nói không liên lạc được với cô, tôi tới xem một chút.”

 

“À, tôi bị mất điện thoại di động.” Chung Hi tự nhiên nở nụ cười: “Có gì cần tôi làm đấy.”

 

“Công ty chúng ta phải phụ trách phần video của mấy nữ minh tinh, các cô ấy cũng đang ở khách sạn này, cô đi xác định kiểu dáng và số lượng trang sức với các cô ấy đi, đây là danh sách.”

 

Nếu không phải nhân lực không đủ, việc lộ diện như vậy cũng sẽ không rơi xuống trên đầu Chung Hi.

 

Chung Hi cầm danh sách, tầm mắt dừng ở cái tên cuối cùng kia.

 

Cô cười đáp: “Tôi sẽ làm tốt, cảm ơn chị Anna.”

 

Anna nhìn Chung Hi cầm danh sách đi vào thang máy, nghi hoặc nhíu mày: “Sao lại có cảm giác cứ là lạ chỗ nào?”

 

Mười phút sau, Anna nghe nói Từ Á xảy ra chuyện, ngay lập tức chạy đến.

 

Mấy nhân viên MON đều ở đó, còn có Lưu Viện Viện, các cô ấy đều an ủi Từ Á.

 

Nhưng Từ Á gắt gao ôm vali, mặc cho ai nói, cô ta cũng không buông tay: “Tôi muốn về nhà, tôi đã đặt vé rồi, các cô ai cũng đừng ngăn cản tôi!”

 

Anna biết rõ hoàn cảnh gia đình của Từ Á, vội vàng nháy mắt với các cô ấy.

 

“Để tôi xử lý.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK