Mục lục
Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hà Tiêu ở một bên nói, “Vân Tích lão sư cần tĩnh dưỡng, các cô trở về trước đi.”  

 

“Được rồi, vậy chúng tôi đi trước.” Lâm Khải túm lấy Lưu Viện Viện một cái.  

 

Lưu Viện Viện vẫn cúi đầu kìm nén nụ cười.  

 

“Chung Hi, cô chờ một chút, tôi có chuyện muốn nói với cô.”  

 

Chung Hi dừng bước một chút, lại thấy Hà Tiêu cũng đẩy Anna ra ngoài, tiếp theo Hà Tiêu khóa trái cửa phòng bệnh.  

 

“Tôi không nghĩ ra, cô lại có bản lĩnh như vậy.” Lời này là Vân Tích nói.  

 

Nhưng chất giọng của anh ta đã không dễ nghe như lúc trước, trái lại lộ ra một loại cảm giác khàn khàn lạnh lẽo.  

 

Chung Hi giật khóe miệng, “Vân Tích lão sư hiểu lầm rồi, bây giờ tôi không quyền không thế, còn có được bản lĩnh gì?”  

 

“Cô...” Vân Tích tức giận nghiến răng.  

 

Hà Tiêu đi qua đỡ lấy anh ta, thấp giọng nói, “Tôi nói cho.”  

 

Cô ta vỗ lưng Vân Tích, cảm xúc của Vân Tích mới chậm rãi bình phục lại.  

 

“Vân Tích lão sư bị người cướp bóc chỉ là ngụy trang, trên thực tế, anh ấy bị cô đơn phương đánh đập, còn đánh người của anh ấy, là Bạc Lương Thần phái tới, Chung Hi, chuyện này, cô hẳn là biết rõ!”  

 

Chung Hi lắc đầu, “Không biết.”  

 

Cô thực sự không biết, đây là tưởng tượng của cô ta mà thôi.  

 

Hà Tiêu thở dài, “Đã nói đến mức này rồi, cô cũng không cần giả vờ nữa, hai ngày nay Vân Tích lão sư vẫn luôn tìm cô, thầy muốn nói chuyện rõ ràng với cậu, chuyện phát sinh ngày đó trên xe, cũng không phải ý định của thầy ấy, chắc chắn cô hiểu lầm rồi.”  

 

Hiểu lầm?  

 

Trái lại Chung Hi hít một hơi khí lạnh.  

 

Nếu tình huống đó cũng là một sự hiểu lầm, kẻ giết người sẽ không phải chịu trách nhiệm pháp lý.  

 

Nhưng cô nhanh chóng đi đến một kết luận.  

 

Hà Tiêu biết Vân Tích đến tột cùng là loại người gì, cũng biết nội dung trong thẻ nhớ kia, còn có khả năng, Hà Tiêu cũng là một trong những nữ chính của bộ phim.  

 

Chung Hi nhíu mày, cô nghĩ không ra.  

 

Hà Tiêu trẻ tuổi lại xinh đẹp, còn có thực lực, vì sao phải trộn cùng một chỗ với Vân Tích.  

 

“Lấy thẻ nhớ ra, cô cũng có thể đưa ra một điều kiện.” Thái độ của Hà Tiêu rất kiên quyết, thấy Chung Hi không lên tiếng, cô ta còn bổ sung một câu, “Nếu chuyện này náo loạn, danh dự của cô cũng sẽ bị tổn hại, cần gì phải vậy chứ?”  

 

Từ đầu đến cuối Vân Tích nằm trên giường bệnh.  

 

Chỉ có đôi mắt tràn đầy tức giận kia, giống như là muốn giết Chung Hi vậy.  

 

Chung Hi túm lấy ghế phòng bệnh, trực tiếp ngồi xuống nhìn hai người bọn họ, cười khẽ, “Loại người như tôi, còn để ý những thứ này sao? Đưa ra điều kiện, phải không? 1000 vạn.”  

 

“Quá nhiều.” Hà Tiêu dường như đã sớm nghĩ đến Chung Hi sẽ nói như vậy.  

 

“Không mặc cả.” Chung Hi đứng dậy đi ra ngoài.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK