Mục lục
Cuồng Long Xuất Thế - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nếu nhà họ Lâm thật sự có được khu đất số hai, mình sẽ thừa nhận anh ta đúng là ngôi sao may mắn của nhà họ Lâm! Về sau sẽ đối xử tốt hơn với anh ta.”

Lâm Thanh Nham nằm trên giường suy nghĩ lung tung, cái nhìn của cô đối với Diệp Huyền cũng bắt đầu thay đổi!

Dù sao thì chữ “duyên” này cũng luôn bí ẩn và huyền diệu đến vậy!

Tuy nhiên, Diệp Huyền không quan tâm Lâm Thanh Nham đang nghĩ cái gì, hắn vừa nằm xuống liền nằm ngáy o o!

Sáng hôm sau.

Vì Giang Kim Bưu đã chủ động gọi điện hẹn trao đổi chuyện về khu đất số hai nên tâm trạng của người cả nhà Lâm Thanh Nham rất tốt. Đặc biệt là ông nội Lâm, ông đã nghe Lý Gia Tuệ nói từ sớm về việc tối qua nhìn thấy Lâm Thanh Nham và Diệp Huyền ôm nhau.

“Hai đứa ăn nhiều một chút, bồi bổ một chút nha.”

Lời nói của ông Lâm suýt chút nữa đã làm Lâm Thanh Nham bị nghẹn, cô vội vàng ăn xong bữa sáng rồi bỏ chạy.

Trên đường đi, tâm trạng của cô rất tốt.

Thứ nhất là vì liên quan tới khu đất số hai, thứ hai dường như là vì… có chút mập mờ với Diệp Huyền.

“Lâm tổng!”

Thư ký không nhịn được hỏi cô: “Hôm nay cô đều mỉm cười, cô đang yêu sao?”

“Ai rảnh mà yêu đương gì! Là có chuyện tốt, cuối cùng tôi cũng được nữ thần may mắn ưu ái rồi!”

Lâm Thanh Nham cười đến đỏ bừng mặt: “Nhưng mà tạm thời giữ bí mật, mọi người cũng vất vả rồi, chờ tôi thưởng cho mọi người!”

“Thưởng?” Thư ký không khỏi hưng phấn!

Ngay cả ông Lâm cũng hưng phấn đến mức đỏ mặt. Chắc là vì tập đoàn sắp nhận được mối làm ăn lớn!

Phía bên kia.

Ngay khi Diệp Huyền trở lại văn phòng, hắn nhận được một cuộc điện thoại. Tên trên màn hình hiển thị người gọi là ‘Cha’!

“Ông già gọi cho mình làm gì?”

Lông mày Diệp Huyền đột nhiên nhíu lại, trong lòng cảm thấy có chút bất an.

Người cha này của hắn một ngày có trăm công ngàn việc, gánh trên vai những trách nhiệm lớn khó có thể tưởng tượng được. Sau khi Diệp Huyền trưởng thành, cha hắn liền thả rông hắn, không có gì quan trọng sẽ không chủ động tìm hắn.

Diệp Huyền không sợ trời không sợ đất, nhưng với cha và mẹ thì vạn phần tôn kính.

Biết sao được giờ, nắm đấm sắt của ông cha nhà hắn là bất khả chiến bại!

Thần tiễn của mẹ hắn thì có thể hung ác đuổi theo kẻ địch cả ngàn dặm!

Hai người bọn họ mà hợp lực thì thực lực tăng vọt, Diệp Huyền từ nhỏ đã nghịch ngợm gây sự, bị cha mẹ đánh cũng là chuyện thường ngày!

“Con nghe.”

Diệp Huyền nghĩ nghĩ rồi nhấn nút trả lời, sau đó nặn ra một nụ cười dối trá: “Cha, con rất nhớ cha!”

“Ha ha!”

Người cha bí ẩn của Diệp Huyền nói với giọng trầm thấp: “Thằng nhóc thối, đừng giả bộ với ta, chín mối hôn ước thế nào rồi?”

Trong lòng Diệp Huyền rơi lộp bộp, ông già quả thực gọi đến để hỏi chuyện này.

“He he.”

Diệp Huyền cười cười: “Không phải chỉ là chín hôn ước thôi sao, hai trong số đó đã tiến triển rồi! Là nhà họ Lâm và nhà họ Tiêu!”

“Ngoài ra, con còn quen biết một người đẹp rất tốt tên là Trương Vãn Thanh!”

Nghe thấy Diệp Huyền nói như vậy, bên kia điện thoại hiếm có mà cười lên: “Xem ra thằng nhóc con cũng không nhàn rỗi, nhớ kỹ, phải giúp nhà chúng ta khai chi tán diệp!”


“Nếu bọn ta biết anh cố tình lừa dối và hủy bỏ hôn ước, vậy ông đây sẽ không màn ruột thịt, tịch thu công cụ sinh con của anh, hiểu không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK