Mục lục
Cuồng Long Xuất Thế - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nữ sĩ quan phụ tá xinh đẹp Vương Tiểu Vũ càng sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, hô hấp gần như ngừng lại!

Cô không ngờ tính toán trong lòng Tiêu Băng Tuyết, lại có thể là quyết đấu với Diệp Huyền trước mặt công chúng!

“Nguy rồi, nguy rồi…”

Hai tay Vương Tiểu Vũ không khỏi run rẩy một trận!

Diệp Huyền là đại nhân Huyền Hào!

Tiểu thư muốn đấu với hắn, chẳng phải là muốn bị đánh sao? Hơn nữa tiền bối Phiền Chiến Vương và một đám lão tiền bối đều sẽ tức giận trong lòng đúng chứ? Quả nhiên, vẻ mặt đám người Phiền Chiến Vương lập tức âm trầm xuống, thấp giọng mắng:

“Tiêu Băng Tuyết, cô thật đúng là cả gan đấy!”

“Thân phận của Diệp Huyền không phải như cô nghĩ đâu… Cậu ấy là…”

“Được, so thì so!”

Bọn họ mới nói được một nửa, Diệp Huyền liền lập tức ngăn bọn họ nói tiếp, hắn khẽ mỉm cười nói với Tiêu Băng Tuyết:

“Tôi thấy dũng khí của cô đáng khen, vậy tôi đồng ý với cô là được rồi.”

“Nếu như tôi thua, tôi sẽ lập tức huỷ bỏ hôn ước!”

“Cho dù cha cô cố ý giữ vững, tôi cũng sẽ khiến ông ấy đồng ý. Sau này chúng ta sẽ không còn liên quan nữa!”

“Nếu như tôi thắng, vậy cô phải đồng ý làm tỳ nữ của tôi, tuỳ thời đợi lệnh, không thể có oán hận!”

“Đương nhiên, hôn ước của chúng ta cũng phải huỷ bỏ!”

“Bởi vì tính tình cô kiêu ngạo, hơn nữa còn không coi ai ra gì, tôi đối với loại phụ nữ như cô không có hứng thú, chỉ là mệnh lệnh của bố mẹ, tôi không có cách nào cãi lại mà thôi!”

Nghe Diệp Huyền trào phúng, Tiêu Băng Tuyết càng thêm kiêu ngạo, sảng khoái đồng ý:

“Không phải anh chỉ là một nhân vật nhỏ dựa vào quan hệ để trèo lên sao, sao tôi phải sợ anh chứ?”

Một đám lão tiền bối ở hiện trường vẻ mặt nhất thời nóng lên, nếu như nói Diệp Huyền là nhân vật nhỏ, như vậy thì bọn họ chẳng phải là càng không lên được mặt bàn sao!

Không ngờ Tiêu Băng Tuyết còn không hài lòng, cô nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

“Lần tỷ thí này, tôi còn muốn đưa ra một điều kiện, chỉ lo là anh không dám gật đầu thôi!”

Các lão tiền bối ở đây cũng lộ vẻ không vui: “Tiêu Băng Tuyết, cô thật đúng là được voi đòi tiên đấy!”

Chỉ có Diệp Huyền vẻ mặt lạnh nhạt, thậm chí còn lộ ra một tia tò mò, cười nói: “Cô nói xem.”

Ánh mắt Tiêu Băng Tuyết hung ác, lạnh giọng nói: “Nếu như anh thua, anh không thể tiếp tục dựa vào quan hệ với một nhân vật lợi hại nào đó, mang oai phong tà khí vào chiến bộ, càng không thể điên cuồng vơ vét của cải ở thương giới!”

Nghe xong lời này, Phiền Chiến Vương thật sự không thể nhịn được nữa: “Tiêu Băng Tuyết, cô cho rằng cha cô là Hoàng Bắc Long là có thể muốn làm gì thì làm sao?”

“Vốn tôi còn cảm thấy tư chất của cô không tệ, không ngờ cô lại là người nông cạn vô tri như vậy, xem ra vẫn phải để cha cô tự mình dạy cô mới được!”

Không chỉ có Phiền Chiến Vương nổi trận lôi đình, các lão tiền bối ở đây cũng trừng mắt giận dữ, bởi vì Tiêu Băng Tuyết công khai khiêu khích quyền uy của Diệp Huyền, đây là chuyện không thể tha thứ!

Nữ sĩ quan phụ tá xinh đẹp Vương Tiểu Vũ cũng kinh hồn bạt vía: “Tiểu thư!”

“Thừa dịp sự tình còn có thể xoay chuyển, không bằng buông tha đi? Nếu không tương lai của cô rất đáng lo ngại đấy!”

Cô hy vọng có thể khiến Tiêu Băng Tuyết kịp thời quay đầu lại!

“Không được.”

Giọng nói Tiêu Băng Tuyết lạnh lùng: “Từ cả hai góc độ công - tư mà nói, tôi không thể nhịn Diệp Huyền được nữa!”

“Hôm nay tôi nhất định phải triệt để phân rõ giới hạn với anh ta, hơn nữa tôi còn muốn vì chiến bộ quét sạch dị loại!”

“Về phần tiền đồ cá nhân của tôi, tôi không quan tâm nữa!”


“Sau chuyện này tôi sẽ chủ động rời khỏi Giang Nam, rút về chiến khu Tây Nam để công tác!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK