Mục lục
Cuồng Long Xuất Thế - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông cảm thấy ngoài y thuật cao siêu ra thì Diệp Huyền còn là cao thủ Huyền Môn!

Một cao nhân như vậy nhất định không thể bỏ qua!

Mà bác sĩ Trương thì càng vui vẻ trong lòng, ông đã sớm coi Diệp Huyền như cháu rể của mình, Diệp Huyền càng có năng lực thì ông càng mở mày mở mặt!

“Thế giới rộng lớn như vậy, không không thiếu những chuyện kỳ diệu.”

“Đặc biệt là huyền thuật đạo thuật của Long quốc chúng ta đã được truyền thừa mấy ngàn năm, càng thêm huyền bí. Mọi người phải giữ lòng kính sợ, không hiểu thì không nên đụng vào là tốt rồi.”

Lời nói của Diệp Huyền nghe qua thì có vẻ đơn giản nhưng thực ra lại ẩn chứa đạo lý to lớn.

“Ngài Diệp Huyền dạy rất đúng.”

Vợ chồng Giang Kim Bưu vô cùng bội phục, bác sĩ Trương cũng liên tục gật đầu!

Ánh mắt Trương Vãn Thanh sáng ngời, cô vô cùng sùng bái và yêu mến Diệp Huyền!

“Vừa vặn đến giờ ăn cơm trưa, Diệp thần y, cậu nhất định phải lưu lại ăn bữa cơm!”

“Cậu đã chữa khỏi bệnh cho vợ tôi, nhất định phải cho tôi một cơ hội để cảm tạ!”

Giang Kim Bưu cực kỳ mong đợi, Vương Lệ trực tiếp ra tay, nhẹ nhàng kéo cánh tay Diệp Huyền: “Ở lại dùng cơm!”

Thấy vợ chồng Giang Kim Bưu muốn giữ Diệp Huyền ăn tối, Trương Vãn Hà cũng thuận nước đẩy thuyền, nở một nụ cười rồi nói:

“Nghe anh Giang nói như vậy, tôi cũng cảm thấy hơi đói. Hay là cho tôi ăn ké chung một bữa được không?”

Thật ra Trương Vũ Hà cực kỳ hy vọng Trương Vãn Thanh và Diệp Huyền sẽ bén lửa tình!

Nếu vậy thì hai người phải tiếp xúc nhiều hơn mới có thể có nhiều cơ hội!

Giang Kim Bưu mỉm cười: “Bác sĩ Trương, anh nói cái gì kìa!”

“Anh ăn cơm ở nhà tôi là vinh hạnh của gia đình tôi!”

Diệp Huyền sao có thể không nhìn ra Trương Vũ Hà đang nối dây cho hắn làm quen với Giang Kim Bưu!

“Anh Diệp, em cũng hơi đói, hay là chúng ta ăn cơm ở nhà chú Giang nha?”

Trương Vãn Thanh suy nghĩ rất đơn giản, cô chỉ là muốn Diệp Huyền ở lại thêm một lát!

“Được.”

Diệp Huyền là một người thoải mái, đói thì ăn, kết giao bạn bè thì chân thành là được. Hắn không thích làm ra vẻ cao ngạo hay bề trên gì cả, vì vậy hắn cười nói:

“Hôm nay chúng ta đã có cơ hội tụ tập thì cũng nên cùng ăn một bữa thật ngon, chúc thân thể dì Vương Lệ khỏe mạnh.”

Nghe Diệp Huyền nói như vậy, Giang Kim Bưu và Vương Lệ rất vui vẻ, bác sĩ Trương cũng liên tục gật đầu, mỉm cười:

“Tốt, mọi người cùng uống một ly đi!”

“Không thành vấn đề, tôi chỉ sợ tửu lượng của ông không nổi thôi.”

Diệp Huyền mỉm cười đáp, lại nhìn qua Trương Vãn Thanh, thấp giọng nói: “Vãn Thanh, thật ra tôi cũng muốn cùng cô ăn cơm.”

Lời nói thẳng thắn và thân thiết của hắn ngay lập tức khiến trái tim Trương Vãn Thanh nở hoa!

Xem ra, anh Diệp Huyền cũng có ý với cô? Đúng không? Nhất định là như vậy!

Trái tim cô cảm thấy thật ngọt ngào!

Ngay sau đó, Giang Kim Bưu đã để đầu bếp của trang viên nấu nướng và bày ra một bàn đầy những món ăn ngon!

“Bác sĩ Diệp, bác sĩ Trương, cô Vãn Thanh, chỉ có cơm rau dưa, hy vọng mọi người không chê.”

“Chú Giang, không ngờ chú lại là người sành ăn!”

Đôi mắt đẹp của Trương Vãn Thanh chớp chớp, nhìn rất đáng yêu và thông minh!

Cô và Diệp Huyền ngồi cạnh nhau, khiến Trương Ngọc Hà cười đến mang tai!


Hận không thể lập tức để hai người đi lĩnh giấy đăng ký kết hôn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK