“Cục trưởng Hình, điều này không thích hợp!”
Khổng Hổ hạ giọng, rõ ràng đang ám chỉ cục trưởng Hình!
Tuy nhiên, cục trưởng Hình lại quát to: “Có gì không thích hợp? Ông cũng là người bình thường, trong thời gian kiểm soát chặt chẽ gây rắc rối thì sẽ bị trừng phạt!”
Nhìn thấy vẻ mặt không thể thương lượng trên khuôn mặt cục trưởng Hình, gã biết cục trưởng Hình muốn ra tay với mình!
Mọi người có mặt chỉ cảm thấy việc cục trưởng Hình làm là công chính liêm minh!
Nhưng không ai có thể nhận ra rằng anh ta thực chất đang cố lấy lòng Diệp Huyền, tìm lý do để bắt đám người Khổng Hổ, sau đó dạy cho họ một bài học!
“Chết tiệt!”
Trong lòng Khổng Hổ thật sự muốn giết Diệp Huyền!
Quan trọng hơn, gã thấy Diệp Huyền không cần nhận bất cứ trách nhiệm nào, cục trưởng Hình cũng không có ý định bắt giữ hắn!
“Cục trưởng Hình, tại sao hắn lại có thể đánh người?”
Khổng Hổ cao giọng chất vấn: “Nếu chúng tôi bị trừng phạt, vậy hắn đánh chúng tôi phải bị trừng phạt!”
Cục trưởng Hình liếc mắt nhìn Diệp Huyền, không khỏi lại cảm thấy chột dạ. Bắt Diệp Huyền? Muốn hố chết tôi à? Ánh mắt cục trưởng Hình trở nên cực kỳ lạnh lùng:
“Khổng Hổ, vừa rồi ông tấn công Diệp Huyền là chuyện rõ như ban ngày?”
“Một nhóm cường giả nhà họ Khổng lại không thể đánh bại Diệp Huyền, mấy người còn không biết xấu hổ kêu tôi bắt anh ta đi?”
“Mấy người là kẻ gây sự, mà Diệp Huyền chỉ là một người vô tội bị ông liên lụy mà thôi! Nếu anh ta đánh ông, đó là hành động phòng vệ chính đáng!”
“Vì vậy không thể vì mấy người bị thương mà buộc tội họ được!”
Sau khi nghe được câu trả lời từ cục trưởng Hình, đám người Khổng Hổ cảm thấy bất lực đến cực điểm!
Rõ ràng Diệp Huyền là người đầu tiên tát Khổng Hổ hai cái, sau đó Khổng Hổ mới phái người liên thủ đối phó Diệp Huyền!
Bất kể là ai cũng nhìn ra đây tuyệt đối không phải đám người nhà họ Khổng vây đánh Diệp Huyền, mà là hai bên đánh nhau!
Vì vậy, muốn bắt thì phải bắt cả hai bên!
“Cục trưởng Hình, cậu thật không công bằng!”
Khổng Hổ nhịn không được, không khỏi gầm thét một tiếng, phát tiết sự không cam lòng trong lòng!
“Ông nói cái gì?”
Ánh mắt cục trưởng Hình nghiêm nghị, lạnh lùng nhìn Khổng Hổ, những người có mặt tại hiện trường cũng há hốc mồm, bởi vì sắc mặt của cục trưởng Hình quá đáng sợ!
“Cậu…”
Khổng Hổ lập tức chột dạ, ánh mắt trở nên lảng tránh: “Tôi cho rằng nhất định phải bắt Diệp Huyền đi. Đây là biện pháp xử lý hợp lý và công bằng...”
Lời này vừa nói xong!
Cục trưởng Hình hung ác tát một cái vào mặt Khổng Hổ, khiến tầm mắt của gã tối sầm, suýt nữa ngã xuống đất!
Mọi người đều âm thầm sợ hãi, nhưng cũng không dám bày tỏ ý kiến gì!
“Tôi cho ông một cơ hội nói lại cho rõ ràng.”
Cục trưởng Hình từ trên cao nhìn chằm chằm Khổng Hổ, giọng điệu đầy sát khí: “Tôi xử lý chuyện này có công bằng không?”
Hai trợ thủ phía sau cũng tiến lên một bước, đặt một tay lên súng, xem Khổng Hổ sẽ trả lời thế nào!
“...”
Trong lòng Khổng Hổ kìm nén đến nổi gần như phát điên, nhưng lúc này gã không dám đắc tội cục trưởng Hình, chỉ có thể bất đắc dĩ nghiến răng nghiến lợi, từ trong kẽ răng thốt ra hai chữ:
“Công bằng!”
“Tôi không nghe rõ, nói to lên lần nữa!”
Cục trưởng Hình quát một tiếng, rõ ràng muốn hung hăng làm Khổng Hổ xấu mặt lần nữa để khiến Diệp Huyền hài lòng hơn!
“Cậu…”