Mục lục
Cuồng Long Xuất Thế - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không phải tôi sẽ bị nhiễm bệnh chứ?”

Tim Thạch Thắng Nam đập nhanh chóng, không dám tưởng tượng nếu như mình chịu chung số phận với Diệp Thanh Di thì sẽ đau khổ đến mức nào!

“Đại tiểu thư!”

Hai trợ thủ giật mình, không có tâm tư để ý tới Chung Hàn mà lao tới bảo vệ Thạch Thắng Nam!

“Gruuu!”

Diệp Thanh Di lập tức xoay người tiếp tục công kích Chung Hàn, Chung Hàn còn chưa kịp thở một hơi thì đã lập tức bị Diệp Thanh Di giữ lại, đánh đập kịch liệt!

Cùng lúc đó, Diệp Thanh Di rút ra tám chiếc kim trên trán ra, đâm lung tung vào mặt Chung Hàn một cách hung ác, sau đó đột nhiên rạch một cái!

“Aaaa!”

Chung Hàn lập tức kêu lên đau đớn, trên mặt để lại từng vết máu, toàn thân nhuộm đầy máu tươi:

“Cứu tôi, mau tới cứu tôi!”

“Mau cứu bác sĩ Chung!”

Ông Diệp nhanh chóng yêu cầu vệ sĩ của nhà họ Diệp lao tới cứu người, mười lăm người đàn ông lực lưỡng phải tốn rất nhiều công sức mới kéo được thân hình gầy gò của Diệp Thanh Di ra!

Mọi người thả lỏng đôi chút, nhìn Diệp Thanh Di hành động như ma cà rồng, tất cả đều sợ hãi!

“Bác sĩ Chung Hàn, ông không sao chứ?”

Ông Diệp vội vàng quan tâm hỏi, lo lắng có người sẽ chết.

“Ối!”

Sau khi Chung Hàn ngã xuống đất, người đầy máu tươi, mái tóc rối bù, quần áo rách rưới, chật vật đến mức khó coi!

“Thế này thì quá thảm rồi!”

Bác sĩ Trương vừa nhìn liền thấy sửng sốt, bởi vì chuyện xảy ra trước mắt đúng như Diệp Huyền dự đoán, Chung Hàn vội vã muốn thắng nhưng lại bị tổn thất nặng nề!

Mà Diệp Huyền lúc này lạnh giọng cười một tiếng: “Lúc nãy tôi đã nói rồi, không thể dung trời khiếu tám châm, nếu không sẽ gặp phiền phức lớn! Chung Hàn lại không nghe lời khuyên của tôi, đáng đời!”

Nghe thấy Diệp Huyền mỉa mai, Chung Hàn cắn răng nói: “Tên nhóc kia! Tôi liều mạng cứu người khác, cậu dựa vào cái gì xem thường tôi!”

Diệp Huyền cười lớn nói: “Ông liều mạng đi cứu người cái gì? Rõ ràng thực lực của ông không đủ mà còn muốn khoe khoang, ông đây là đang hại người thôi! Tôi cũng không thèm tranh cãi với ông!”

Khuôn mặt Chung Hàn xấu hổ, quả thực Diệp Huyền vừa nói bệnh của Diệp Thanh Di không phải do tinh thần, chỉ là mọi người không tin lời hắn nói mà thôi!

Diệp Huyền nhìn vết máu trên người Chung Hàn, sau đó nhìn vết xước trên ngực Thạch Thắng Nam, cười lạnh nói: “Bây giờ hai người đều đang gặp rắc rối, hiểu không?”

Chung Hàn và Thạch Thắng Nam nhìn nhau, trong lòng âm thầm hốt hoảng, tuy nhiên vì thể diện, họ nhịn không hỏi Diệp Huyền chuyện gì xảy ra!

Cho nên trong lòng họ càng thêm cảm thấy hoảng sợ hơn.

Cùng lúc đó, tất cả mọi người đều tỉnh táo lại, thanh niên vừa rồi không hề nói dối, hắn đúng thực là có thực lực!

“Cậu Diệp Huyền!”

Ông Diệp nhanh chóng cúi đầu nói: “Vừa rồi là tôi có mắt không biết Thái Sơn, không tin lời đề nghị của cậu Diệp. Tôi xin lỗi! Xin cậu hãy giúp cứu Thanh Di, được không?!”

Diệp Huyền không tức giận mà bình tĩnh hỏi: “Vậy các người hiện tại không nghi ngờ chuyện Diệp Thanh Di bị tà vật xâm chiếm cơ thể nữa đúng không?”

“Không, không có!”

Ông Diệp nhanh chóng trả lời, ông đã tận mắt nhìn thấy sức mạnh tà vật đáng kinh ngạc và tiếng cười kỳ lạ phát ra từ thân hình gầy gò của Diệp Thanh Di, ông không thể không tin!

Các bác sĩ và khách khứa có mặt cũng đưa mắt nhìn nhau, không dám chất vấn lời nói của Diệp Huyền nữa!

“Cậu Diệp Huyền, cậu muốn bao nhiêu tiền thì cứ nói!” Ông Diệp vừa lo lắng vừa nói.


“Ha ha.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK