Mục lục
Cuồng Long Xuất Thế - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Lệ nhìn Diệp Huyền và Trương Vãn Thanh hai người trai tài gái sắc, không khỏi nghĩ đến những kỷ niệm đẹp thời trẻ của mình: “Ông xã, anh nhìn bác sĩ Diệp và Vãn Thanh xem, có phải rất xứng đôi không?”

Giang Kim Bưu không khỏi cảm thấy vui vẻ: “Bọn họ quả thực là một đôi trời sinh!”

Trương Vãn Thanh không khỏi đỏ mặt: “Chú dì, sao lại đùa con rồi?”

“Ha ha, bọn ta chỉ đang nói lời thật lòng!”

Vẻ mặt Giang Kim Bưu tràn đầy ý cười, trong lòng thầm nghĩ, ông và vợ khi còn trẻ không phải đều giống thế này sao?

Vương Lệ mỉm cười: “Vãn Thanh, con và bác sĩ Diệp là một đôi đúng không?”

“Cái này...”

Mặt Trương Vãn Thanh đỏ như quả táo chín, cô không khỏi liếc mắt nhìn Diệp Huyền: “Mối quan hệ giữa chúng con còn chưa phát triển nhanh như vậy…”

Diệp Huyền nhìn Trương Vãn Thanh, dịu dàng cười nói: “Không nhanh không chậm, hết thảy vừa vặn!”

Nghe thấy Diệp Huyền nói, Trương Vãn Thanh đột nhiên vui mừng khôn xiết, cảm thấy mình đang tràn đầy cơ hội!

“Nào, mọi người cạn ly!”

Ly qua ly lại, tiếng cười vẫn tiếp tục, bầu không khí trên bàn ăn rất vui vẻ!

Cốc! Cốc! Cốc!

Đúng lúc này có tiếng gõ cửa truyền tới, Giang Kim Bưu nhìn sang, quản gia vội vàng mở cửa: “Mời vào!”

Một người đàn ông trung niên mặc vest mang giày da bước vào: “Giang tổng!”

Người đàn ông trung niên đang mỉm cười, trên tay cầm rất nhiều quà!

“Ông chủ Vương, ngọn gió nào đưa ông tới đây thế?”

Giang Kim Bưu vội vàng bước lên phía trước chào hỏi. Người tới tên là Vương Khải, là ông chủ lớn của khách sạn Khải Lai. Vương Khải đã từng hợp tác làm ăn với Giang Kim Bưu rất nhiều lần, cũng biết thực lực của tập đoàn Giang Kim Bưu!

Vì vậy, sau khi biết Giang Kim Bưu về Dương Thành ở lại một thời gian, ông ta liền đến thăm. Không biết Vương Khải biết tin vợ Giang Kim Bưu bị bệnh từ đâu, những món quà ông ta mang theo đều là thuốc bổ đắt tiền.

“Ông chủ Vương khách khí quá, ông tới thật đúng lúc, cùng nhau ăn cơm đi!”

Giang Kim Bưu nhận quà rồi kéo Vương Khải đi về phía bàn ăn. Vương Khải cười rạng rỡ: “Giang tổng nhiệt tình như vậy, vậy tôi xin phép quấy rầy!”

Vương Khải đến phòng ăn, nhìn thoáng qua mọi người có mặt ở đây, hai mắt sáng lên: “A! Bác sĩ Trương, anh cũng ở đây à?”

“Ha ha, tôi đến ăn ké bữa cơm.” Trương Vũ Hà nói đùa một câu.

“Bác sĩ Trương thật hài hước!”

Vương Khải liên tục cười làm lành. Trong lúc nói đùa, Vương Khải nhìn người thanh niên bên cạnh Trương Vãn Thanh. Khi nhìn thấy đó là Diệp Huyền, ông ta không khỏi nín thở!

“Cậu Diệp!”

Ông ta kêu lên một tiếng khiến Diệp Huyền có chút kinh ngạc. Hắn có biết người này?

Điều này cũng khiến Giang Kim Bưu kinh ngạc!

Vương Khải có vài khách sạn năm sao ở Dương Thành, cũng coi như một nhân vật có tiếng tăm, vì sao lúc nhìn thấy Diệp Huyền lại khiếp sợ như vậy?

“Cậu Diệp, tối hôm đó tôi cũng đến dự tiệc sinh nhật của ông Lưu. Tôi đã thấy cậu trên sân khấu!”

Diệp Huyền và Trương Vũ Hà liếc mắt nhìn nhau, lập tức hiểu ra!

Tuy nhiên, vẻ mặt Giang Kim Bưu lại tràn đầy chấn động!

Ông Lưu, Lưu Công Thiên? Nhà họ Lưu, một trong năm gia tộc giàu có ở Dương Thành? Xét về địa vị xã hội, Lưu Công Thiên còn cao hơn Giang Kim Bưu một thế hệ!

Giang Kim Bưu chỉ có thể cùng thế hệ với con trai của Lưu Công Thiên là Lưu Bình Vân. Mặc dù Giang Kim Bưu làm ăn ở bên ngoài, không có giao tình gì với nhà họ Lưu nhưng ông ta cũng đã nghe nói về danh tiếng của nhà họ Lưu. Vương Khải nhìn Giang Kim Bưu với vẻ mặt tràn đầy cảm kích:

“Giang tổng, tôi thật sự cảm ơn anh đã cho tôi cơ hội gặp cậu Diệp.”


Nghe ông ta nói như vậy, Giang Kim Bưu càng thêm kinh ngạc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK