“Để Chung Hàn chữa trị trước? Để ông ta chịu tổn thất lớn!?”
Trong lòng bác sĩ Trương thầm vui vẻ khi nghĩ đến cảnh Chung Hàn sắp làm trò cười cho thiên hạ, đáng thương mà cầu cứu!
“Diệp Huyền, ông nội Trương biết cậu có thể làm được, cứ làm như cậu nói đi.”
Bác sĩ Trương nhỏ giọng nói, khóe miệng nhếch lên, tâm trạng vui vẻ chờ xem náo nhiệt.
Diệp Huyền cũng cười tà một tiếng: “Ông nội Trương cứ yên tâm, hôm nay Chung Hàn nhất định sẽ xin lỗi ông! Hôm nay chắc chắn sẽ khiến ông cảm thấy mở mày mở mặt!”
Lúc này.
Vì ông Diệp đã xuất hiện nên Thạch Thắng Nam không còn hứng thú dây dưa với Diệp Huyền, cô ta chỉ muốn lấy được bức tranh thiên sơn vạn thủy hiếm có của Diệp lão gia!
Đây là một bước cực kỳ quan trọng ảnh hưởng đến việc nhà họ Thạch có thể vào Thương hội Giang Nam hay không!
“Ông Diệp, tôi đặc biệt đưa ngài Chung Hàn, một thần y nổi tiếng từ tỉnh đến đây!”
Thạch Thắng Nam nhanh chóng bước tới, cung kính nói với ông Diệp: “Chỉ cần ông ấy ra tay, bệnh của cháu gái ông nhất định sẽ khỏi!”
“Chung Hàn?”
Ông Diệp lập lập tức kích động, ông đã nghe đến cái tên Chung Hàn này từ lâu, nhưng không ngờ Thạch Thắng Nam lại có thể mời vị thần y này đến giúp đỡ!
“Tốt, quá tốt rồi!”
Ông Diệp hào hứng gật đầu, hạ giọng nói với Thạch Thắng Nam: “Cô Thạch, nếu cô có khả năng chữa khỏi bệnh cho cháu gái tôi, tôi nhất định sẽ giữ lời hứa, đưa bức tranh thiên sơn vạn thủy cho cô!”
Thạch Thắng Nam lập tức vui mừng: “Vậy thì xin cảm ơn ông Diệp trước!”
Ông Diệp là một nhà giám định báu vật tiếng tăm lừng lẫy ở Dương Thành, tuy thực lực không bằng năm gia tộc lớn nhưng nhà họ Diệp chưa bao giờ thiếu tiền.
Người ta nói rằng trong bảo khố của nhà họ Diệp chứa đủ loại bảo vật quý hiếm, tổng giá trị lên tới hàng chục tỷ đồng!
Ngay cả các quan chức cấp thành phố, thậm chí cấp tỉnh cũng thường đến nhà họ Diệp để nghiên cứu thảo luận đồ cổ và tâm sự chuyện lịch sử với ông Diệp!
Vì vậy ở Dương Thành, ông Diệp và nhà họ Diệp đều có địa vị khá cao.
Cho nên, nếu nhà họ Diệp đưa ra kiến nghị gì, văn phòng thành phố sẽ đặc biệt chú ý hơn, vậy nên cơ bản không ai dám xúc phạm đến nhà họ Diệp!
“Ông Diệp.”
Lúc này, bác sĩ Trương và Diệp Huyền cũng đi tới chỗ ông Diệp, mỉm cười chào hỏi!
“Bác sĩ Trương tới rồi!”
Khuôn mặt ông Diệp nở nụ cười, nhìn thấy Diệp Huyền khí chất bất phàm, hai mắt ông ta sáng lên: “Thiếu niên này có phải là học trò của ông không?”
“Đúng vậy.”
Bác sĩ Trương chưa kịp trả lời thì Diệp Huyền đã vội vàng đáp: “Tôi là học trò của bác sĩ Trương!”
Bác sĩ Trương thông minh nên đương nhiên đoán được Diệp Huyền muốn nâng cao uy tín của mình trước mặt mọi người.
Hai người ăn ý nhìn nhau cười.
Chung Hàn nói một cách lạnh lùng: “Diệp Huyền, thì ra cậu chỉ là học trò của Trương Vũ Hà? Vậy vừa rồi sao cậu lại dám nói lung tung như vậy? Đúng là cả gan!”
Thạch Thắng Nam cũng bật cười: “Hắn càng giả vờ thì tình thế càng có lợi cho chúng ta! Trận cá cược hôm nay chúng ta nhất định sẽ thắng!”
“Ông Diệp, chúng ta đi xem tình hình của cháu gái ông đi!”
Trong lòng ông Diệp tin tưởng y thuật của Chung Hàn, nhưng cũng không nhịn được thiện ý nói:
“Tình trạng của cháu gái tôi không bình thường, hy vọng bác sĩ Chung hao tổn nhiều tâm trí.”
“Không vấn đề.”