Dương Duy không ngờ Triệu Hồng Hoa lại chủ động bắt tay với một nhân vật nhỏ bé không đáng chú ý như mình, trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người!
“Dương Duy.”
Diệp Huyền nhắc nhở, lúc này Dương Duy mới lấy lại tinh thần, vội vàng nhiệt tình đáp lại Triệu Hồng Hoa:
“Vinh hạnh của tôi, vinh hạnh của tôi!”
Khoảnh khắc bắt tay Triệu Hồng Hoa, Dương Duy hưng phấn đến mức suýt nữa hét lên!
Cách đây không lâu, Lưu Công Thiên của nhà họ Lưu, ông trùm bất động sản Giang Kim Bưu và bác sĩ Trương cũng chủ động bắt tay với anh ta!
Bây giờ ngay cả một người đàn ông lợi hại như Triệu Hồng Hoa cũng đã bắt tay với anh ta!
Nếu hai chuyện này truyền ra bên ngoài, chắc chắn sẽ khiến Dương Duy có thêm mặt mũi ở Dương Thành!
Đương nhiên, trong lòng anh ta cũng biết rất rõ tất cả những chuyện này là được hưởng ké nhờ Diệp Huyền mà thôi!
“Đáng tiếc vừa rồi mình không chụp ảnh kỷ niệm!”
Dương Duy âm thầm đập đùi, ảo não không thôi!
Không ngờ, Triệu Hồng Hoa cười nói: “Thiếu gia! Đã có duyên gặp nhau, chúng ta cùng đi ăn một bữa cơm đi? Đồ ăn do đầu bếp quốc yến Thuỷ Long cư không tệ!”
“Hả?”
Dương Duy lập tức hít vào một hơi nói: “Thủy Long cư? Làm sản nghiệp của Phiền Chiến Vương đúng không? Một nơi nổi tiếng ở Dương Thành chúng ta!”
“Ha ha.”
Vẻ mặt Triệu Hồng Hoa kiêu ngạo, mỉm cười nói: “Đúng vậy, chính là chỗ đó!”
“Trời ạ...”
Dương Duy vội vàng quay đầu nhìn Diệp Huyền, suýt chút nữa nói ra câu ‘Anh Diệp Huyền, xin anh dẫn em đi mở mang tầm mắt’. Mà hai mắt Trương Vãn Thanh cũng sáng ngời, dường như tràn đầy chờ mong.
“Anh Diệp Huyền, chúng ta đi ăn ở Thủy Long cư sao?”
Dáng vẻ mong đợi của Trương Vãn Thanh khiến Diệp Huyền bật cười, hắn không muốn làm mọi người thất vọng: “Nếu cô đã muốn thì chúng ta đi thôi!”
Trương Vãn Thanh lập tức mỉm cười, ôm chặt cánh tay Diệp Huyền, hai đỉnh núi cao lớn cũng kề sát về phía trước:
“Anh Diệp Huyền, anh đối xử với tôi thật tốt!”
Dương Duy càng thêm hưng phấn, vỗ tay hoan hô: “Trời ạ, chúng ta thật sự đến Thủy Long cư!”
Phải nói rằng Thủy Long cư là một nơi thần thánh hiếm có ở Dương Thành, cho dù là người của năm đại gia tộc hay là nhân vật ở cấp độ bậc chiến thần Tiêu Băng Tuyết, nếu không được mời thì cũng không thể tùy tiện tiến vào!
“Tốt, tốt. Cảm ơn thiếu gia đã nể mặt.”
Thấy Diệp Huyền gật đầu đồng ý, Triệu Hồng Hoa càng thêm kích động
Lần trước, anh ta không cẩn thận đắc tội Diệp Huyền trong nhà hàng rượu, anh ta còn đang suy nghĩ làm thế nào để hàn gắn quan hệ với Diệp Huyền!
Không ngờ hôm nay tình cờ gặp nhau ở đây, còn có thể ngồi xuống ăn cơm cùng Diệp Huyền. Thật sự là may mắn đến cực điểm!
“Thiếu gia, mời lên xe!”
Triệu Hồng Hoa một mực cung kính cười mời Diệp Huyền lên xe, đồng thời cũng lịch sự nói với Trương Vãn Thanh: “Cô Vãn Thanh, xin mời!”
“Được.”
Diệp Huyền không phải là người tự cao tự đại, thấy Triệu Hồng Hoa đã chào hỏi chu đáo, nên hắn cũng lịch sự đối đáp. Hơn nữa, hắn còn có một số việc muốn hỏi Triệu Hồng Hoa cho rõ.
Sau khi lên xe, Diệp Huyền nói thẳng: “Nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết trong khoảng thời gian này đang đuổi theo tù nhân Thiên Thần Tông vượt ngục, hy vọng có thể lần theo manh mối của Chu đại sư nhà họ Phùng.”
“Không khéo là tôi đã giết Chu đại sư, khiến manh mối điều tra của Tiêu Băng Tuyết bị mất, anh đi tìm tung tích của Thiên Thần Tông, sau đó thông báo cho tôi.”