Mục lục
Cuồng Long Xuất Thế - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy Thạch Trấn phân tích như vậy, Thạch Thắng Nam cảm thấy vô cùng có lý:

“Cho nên Diệp Huyền chỉ là tên hổ giấy, căn bản không phải là người có bản lĩnh thật sự.”

Cô nhớ đến thái độ dương dương đắc ý của Diệp Huyền ở buổi đấu giá, không nhịn được mà hận đến nghiến răng nghiến lợi:

“Tên khốn đó rõ ràng là không có tiền, có cái gì mà đắc ý chứ.”

Thạch Trấn đối với Diệp Huyền cũng không có chút hảo cảm nào: “Tên tiểu tử đó đúng là phách lối quá, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện. Hiện tại chúng ta phải nghĩ biện pháp tìm một lễ vật giá trị khác, việc này không thể chậm trễ được.”

“Đúng vậy.”

Thạch Thắng Nam cũng đồng ý nên liên tục gật gật đầu: “Phía bên ông Diệp vừa ra thông báo, nếu ai có khả năng trị khỏi bệnh cho cháu gái của ông ấy thì ông ấy sẽ tặng cho người đó bức tranh “Thiên sơn vạn thủy đồ”.”

“Thiên sơn vạn thủy đồ?”

Thạch Trấn lập tức mừng rỡ: “Đây chính là bức tranh đẳng cấp thế giới, rất thích hợp để làm quà tặng. Ngày mai con hãy đưa bác sĩ Chung cùng đến nhà của ông Diệp đi”

Thạch Thắng Nam cười trả lời: “Con cũng nghĩ như vậy. Bác sĩ Chung có kiến thức y thuật hơn người, nhất định ông ấy sẽ có cách để trị hết bệnh cho cháu gái của ông Diệp. Cơ hội này hiếp khi có được, chúng ta phải tận dụng bắt lấy.”

Sáng ngày hôm sau, Thạch Thắng Nam liền dẫn theo người bạn già của nhà họ Thạch, một bác sĩ nổi tiếng ở tỉnh lỵ, xuất phát chạy đến nhà của ông Diệp.

Không ngờ đến chính là, trùng hợp ông Diệp cũng đến nhờ ông của Trương Vãn Thanh nhờ bác sĩ Trương giúp đỡ, hi vọng có thể trị khỏi bệnh cho cháu gái ông ấy.

“Được rồi, tôi sẽ qua đó ngay”

Sau khi bác sĩ Trương đã đồng ý với lời đề nghị thì ông ta mỉm cười nhìn hỏi Diệp Huyền:

“Tôi có một người bạn là một nhà sưu tập nổi tiếng, hiện tại cháu gái của ông ấy đang mắc một căn bệnh lạ, cậu có muốn đi cùng tôi đến đó xem bệnh và cho tôi một ít lời khuyên?”

Diệp Huyền mỉm cười đáp: “Được thôi, tôi rất có hứng thú với những căn bệnh nan y, càng khó chữa càng có hướng thú, sẵn tiện đây có thể chiêm ngưỡng qua bộ sưu tầm của người đó.”

Thế là hai người liền chạy đến nhà của ông Diệp, khi hai người đến đó thì trùng hợp đụng mặt của Thạch Thắng Nam và bác sĩ Chung.

“Diệp Huyền, tại sao anh lại ở chỗ này?”

Thạch Thắng Nam dữ tợn nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, vẻ mặt vô cùng giận dữ.

Thạch Thắng Nam vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện tối qua Diệp Huyền cướp cặp dây chuyền kia.

“Ha ha.” Diệp Huyền vừa cười vừa nói: “Hai chúng ta cũng không có quan hệ gì đặc biệt, tôi đi chỗ nào làm cái gì cũng không cần giải thích với cô chứ?”

“Anh”

Trong lúc nhất thời Thạch Thắng Nam không nói nên lời, lại nhìn sang thấy bác sĩ Trương - Trương Vũ Hà, đang đứng bên cạnh Diệp Huyền, lập tức nghi ngờ hỏi:

“Chẳng lẽ anh cũng muốn lấy được “Thiên sơn vạn thủy đồ” cho nên anh mới cố ý để Trương Vũ Hà đến đây trị bệnh cho cháu gái của ông Diệp?”

Diệp Huyền không nhịn được hơi nhướng nhướng mi: “Thiên sơn vạn thủy đồ? Đó là bức tranh nổi tiếng đúng nghĩa, đã được triển lãm ở không ít các cuộc triển lãm lớn. Không ngờ hôm nay lại may mắn được tận mắt thấy bức tranh ở ngoài đời.”

Hắn nhịn không được kích động quay sang nhìn bác sĩ Trương: “Bác sĩ Trương, tại sao lại dính dáng đến bức danh họa này rồi?”

“Ha ha.”

Trương Vũ Hà mỉm cười trả lời: “Ông Diệp từng hứa hẹn, nếu ai có bản lĩnh chữa khỏi căn bệnh lạ cho cháu gái ông thì ông ấy sẽ mang bức “Thiên sơn vạn thủy đồ” tặng cho người đó. Đương nhiên, nếu người đó không có hứng thú với danh họa cũng có thể đổi để lấy tiền cũng được.”

Diệp Huyền không khỏi cười nói: “Danh họa là vô giá, nhắc đến tiền thì nó quá thô tục rồi.”

Hắn lại quay sang nhìn Thạch Thắng Nam một chút, cười hì hì nói: “Lúc đầu chúng ta đến đây chỉ đơn thuần là giúp đỡ để trị bệnh mà thôi, nhưng mà nếu cô đã nhìn trúng bức “Thiên Sơn Vạn Thủy Đồ”, vậy thì tôi nhất định phải lấy được nó.”

Nhìn thấy dáng vẻ giễu cợt của Diệp Huyền, Thạch Thắng Nam không chịu được cắn răng, nói:


“Muốn cướp đồ của tôi, vậy thì phải xem bản lĩnh của các người đến đâu đã.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK