Mục lục
Cuồng Long Xuất Thế - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ừ, sao tôi phải nói dối cô?"

Diệp Huyền bất đắc dĩ cười: "Thôi không nói nữa, mỗi người đều có phiền não riêng của mình, nói với cô nhiều như vậy cô cũng không thể hiểu được. Vẫn là nên đi ngủ sớm một chút!"

Nói xong, Diệp Huyền nhắm mắt lại đi ngủ. Tuy nhiên, Lâm Thanh Nham đang nằm trên giường thầm ngắm nhìn khuôn mặt tuấn tú của Diệp Huyền mà không hề cảm thấy buồn ngủ.

"Cái tên này nhìn thì tùy tiện, không nghĩ tới cũng sẽ có chuyện phiền lòng."

"Vừa rồi mình đã nhắc nhở hắn phải chú ý an toàn, khẳng định sẽ không có việc gì đáng lo."

"Hắn vì mình mới bẻ tay Ngô Long Tôn, sau đó lại đối nghịch với nhà họ Phùng. Mình phải nghĩ một chút biện pháp thay hắn mới được."

Ngày hôm sau, khi Diệp Huyền thức dậy, Lâm Thanh Nham đã sớm đến tập đoàn đi làm. Sau khi ăn xong bữa sáng bổ thận do mẹ Lâm tận tâm chuẩn bị, Diệp Huyền dự định gặp Trương Vãn Thanh. Nhưng ngay khi bước ra khỏi nhà, hắn nhận ra có người đang bí mật theo dõi mình.

"Hử?" Diệp Huyền tăng tốc độ, đi đến một chỗ vắng vẻ không người trong rừng cây rồi dừng lại.

"Theo lâu như vậy cũng nên ra mặt rồi." Diệp Huyền hơi nghiêng người, ánh mắt rơi vào trên một cây đại thụ gần đó. Xuất hiện ở trước mắt lại là đồng nghiệp tổ 8 - Dương Duy.

"Sao lại là cậu?" Diệp Huyền sững sờ: "Cậu không ở công ty mà đi theo tôi làm gì?"

"He he! Chào buổi sáng, đại ca!" Dương Duy đi tới trước mặt Diệp Huyền, trên mặt nở nụ cười: "Chị Thanh Nham lo lắng Ngô Long Tôn và người nhà họ Phùng sẽ đối phó với anh, nên để em âm thầm đi theo anh."

"Lâm Thanh Nham?" Diệp Huyền đảo mắt, nhớ tới lời Lâm Thanh Nham cẩn thận nhắc nhở tối qua. "Cậu đi theo tôi thì làm được gì?"

Diệp Huyền không nói nên lời nhìn Dương Duy: "Nếu thật sự có chuyện gì xảy ra, không phải cậu còn cần tôi bảo vệ ngược lại à?"

"Đại ca, không phải như vậy!"

Dương Duy mỉm cười nói: "Chị Thanh Nham cũng vô cùng rõ ràng thực lực của anh, nhưng lo lắng tính cách của anh quá bướng bỉnh, không chịu tuỳ tiện cúi đầu chịu thua!"

"Cho nên chị ấy bảo tôi chỉ cần nhìn thấy anh gặp nguy hiểm thì lập tức gọi cảnh sát! Để tránh việc anh và đối phương dây dưa rồi chịu thiệt thòi!"

Nghe vậy, Diệp Huyền nhịn không được mà bật cười, nhưng trong lòng chợt thấy cảm động. Cô nàng Lâm Thanh Nham này nhìn thì điêu ngoa tùy hứng nhưng thật ra lại đơn giản tốt bụng, và cũng thực sự quan tâm đến hắn!

"Được rồi, cậu phụ trách lái xe, miễn cho đến lúc về không thể bàn giao."

Diệp Huyền vỗ vỗ vai Dương Duy, giống như đối xử với bạn bè. Dương Duy lập tức kích động: "Cảm ơn đại ca, anh là đại của em, cả đời này sẽ không bao giờ thay đổi!"

Thế là Dương Duy nghe theo Diệp Huyền chỉ huy, lái xe tới một quán trà cao cấp.

"Đây không phải là khu sinh thái dưới danh nghĩa của nhà họ Lưu sao? Đây là một nơi được thiết kế chuyên môn dành cho những người giàu có!"

Dương Duy giật mình: "Đại ca, hóa ra hôm nay là nhà họ Lưu mời anh sao?"

"Tôi cũng không biết." Diệp Huyền khẽ mỉm cười, vừa xuống xe thì Trương Vãn Thanh lập tức nhìn thấy Diệp Huyền, vẻ mặt tràn đầy vui mừng chào đón hắn!

"Anh Diệp! Sao giờ anh mới đến! Tôi chờ anh mãi!"

Trương Vãn Thanh mặc đồ thể thao bằng lụa giản dị nhưng không thể che được bộ ngực gợi cảm của cô, khóa kéo gần như bị căng bung. Đôi chân đẹp thẳng thon dài của cô được bọc trong chiếc quần yoga màu đen, càng tôn lên những đường nét hoàn hảo của cô, thậm chí trông còn quyến rũ hơn, đặc biệt là cặp mông cao, phải nói là cực phẩm!

Và với một đôi giày thể thao màu trắng trên chân, trông rất sexy, gợi cảm nhưng cũng đầy năng động và quyến rũ!


"Cô thật xinh đẹp." Diệp Huyền chân thành khen ngợi, sau đó đi vòng qua Trương Vãn Thanh hai lần, tiếp tục khen ngợi: "Trông đẹp quá, rất đẹp!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK