Tuy nhiên lúc này, ba người nhà Tống Lâm Thịnh đang run lẩy bẩy!
“Ha ha.”
Diệp Huyền nhìn Tống Lâm Thịnh, sau đó cầm thiệp mời tham dự yến tiệc của Phiền Chiến Vương lên:
“Chỉ bằng cái này mà mấy người muốn nhà họ Lâm gả Lâm Thanh Nham vào nhà họ Tống?”
Vừa nói, Diệp Huyền vừa châm lửa, lập tức đốt thiệp mời!
“Đừng!”
Nhìn thấy Diệp Huyền đốt thiệp mời của Phiền Chiến Vương, ba người Tống Lâm Thịnh không khỏi sợ hãi thốt lên!
Mọi người có mặt đều không khỏi hoảng hốt!
Đó là thiệp mời dự tiệc của Phiền Chiến Vương, rất khó tìm, quan trọng hơn, thiệp mời này tượng trưng cho sự uy nghiêm của Phiền Chiến Vương!
Diệp Huyền thế mà cứ như vậy đốt cháy!
Hắn không sợ chết sao?
Ánh mắt mọi người đều rơi vào cục trưởng Hình và Triệu Hồng Hoa, tuy nhiên họ phát hiện hai người không dám phát biểu bất cứ ý kiến gì khi thấy Diệp Huyền đốt thiệp mời của Phiền Chiến Vương!
Càng không có khả năng trừng trị Diệp Huyền với bất kỳ tội danh nào!
Lúc này, mọi người đều nhìn ra được bối cảnh Diệp Huyền nhất định không đơn giản!
Thậm chí, ngay cả Phiền Chiến Vương cũng không để vào mắt!
Thiệp mời dần dần cháy hết cũng giống như khuôn mặt tự cao tự đại của nhà họ Tống bị Diệp Huyền triệt để phá hủy!
“Chỉ bằng một cái thiệp mời mà làm cho nhà họ Tống mấy người đắc ý đến thế, mấy người thật sự cho rằng chỉ cần như vậy thì có thể làm bất cứ điều gì mình muốn sao?”
Diệp Huyền cười khinh thường: “Chỉ cần tôi nói một câu, tôi có thể quyết định ai có thể tham dự yến tiệc này!”
“Nếu như tôi không đồng ý, cho dù là Phiền Chiến Vương - nhân vật chính lần này, tôi cũng có thể khiến hắn ngậm miệng chứ đừng nói một cái nhà họ Tống.”
“Thế mà mấy người không biết điều, còn dám so bối cảnh với tôi?”
“Hay nói đúng hơn, mấy người đến cùng còn có bao nhiêu bối cảnh đáng giá khoe khoang, bây giờ lộ ra hết đi nào.”
Sau khi Diệp Huyền đốt thiệp mời, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm đám người Tống Lâm Thịnh!
Hắn nói chuyện không nhanh không chậm, nhưng mỗi một lời nói đều mang theo sự uy nghiêm đáng sợ khiến người ta cảm thấy khủng bố!
Những người có mặt đều ớn lạnh sau lưng!
Lúc này, Tống Lâm Thịnh, Tống lão gia và Tống Khải đều run lẩy bẩy không thể kiềm chế!
Cho dù họ có ngu ngốc đến đâu, họ cũng có thể đoán ra rằng hôm nay nhà họ Tống đã gặp rủi ro lớn, đắc tội nhân vật lớn chân chính!
“Thật xin lỗi, thật sự xin lỗi!”
Tống Lâm Thịnh lập tức quỳ xuống trước mặt Diệp Huyền, Tống lão gia và Tống khải cũng không khỏi quỳ trên mặt đất với khuôn mặt hoảng sợ!
“Chuyện này...!”
Thấy ba người nhà họ Tống lần lượt quỳ xuống trước mặt Diệp Huyền, người nhà họ Lâm càng cảm thấy khó tin!
Nếu là nửa tiếng trước, họ làm sao có thể nghĩ tới nhà họ Tống kiêu ngạo và uy phong không thua gì gia tộc giàu có lại thật sự quỳ gối trước mặt Diệp Huyền, người chỉ ăn mặc hết sức bình thường!
Bối cảnh và sự uy phong của nhà họ Tống lập tức biến thành từng mảnh vụn sau khi gặp Diệp Huyền!
Đặc biệt là Lâm Vân Bạch, ông cực kỳ sửng sốt.
Nhà họ Tống vừa rồi ông còn quỳ xuống lấy lòng, thế mà bây giờ lại cam chịu quỳ xuống trước mặt Diệp Huyền!
Tâm trạng của ông lập tức trở nên phức tạp và dày vò!
Tuy nhiên Lâm Thanh Nham và Lâm lão gia lại cảm thấy phấn khích!
Vài giây sau, mắt Lâm Thanh Nham đỏ hoe, cô không khỏi bật khóc ngay tại chỗ!