Mục lục
Cuồng Long Xuất Thế - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho dù Diệp Huyền có ngốc đến đâu thì hắn cũng biết lúc này Trương Vãn Thanh đang nghĩ gì!

Không phải tất cả các tình tiết lãng mạn trong phim đều như vậy sao? Nói thẳng ra, trong lòng Trương Vãn Thanh đã mơ tưởng Diệp Huyền hôn cô vô số lần!

Khát vọng của phụ nữ đôi khi lớn hơn cả ham muốn của đàn ông!

Diệp Huyền nhìn đôi môi đỏ mọng gợi cảm của Trương Vãn Thanh, cùng với bộ đồ quyến rũ nóng bỏng mê người, hắn không khỏi thở gấp, không nhịn được muốn nếm thử hương thơm của sắc đẹp!

“Vãn Thanh...”

Diệp Huyền thầm hít sâu một hơi hương thơm quyến rũ, đang định hôn lên đôi môi đỏ mọng của Trương Vãn Thanh thì đột nhiên nghe thấy tiếng hét từ phía trước:

“Xe kia là của anh Diệp Huyền đúng không?”

Bầu không khí mơ hồ và đẹp đẽ giữa Diệp Huyền và Trương Vãn Thanh đột nhiên bị phá vỡ, Trương Vãn Thanh lập tức mở mắt ra, thấp giọng nói:

“Anh Diệp Huyền, người đó có phải là bạn anh không...”

“Ừm...”

Diệp Huyền không khỏi cạn lời, ai lại đến không đúng lúc như vậy, phá hư phong cảnh như vậy!

Hắn tức giận quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ!

Diệp Huyền thấy một người đàn ông mỉm cười chạy tới, là tổ trưởng tổ tám của tập đoàn Lâm thị, đàn em của Diệp Huyền - Dương Duy!

“Dương Duy?”

Trương Vãn Thanh vô cùng ngạc nhiên, Diệp Huyền tức giận mắng:

“Dương Duy, nhìn thấy tôi ở đây, cậu làm gì mà hưng phấn như vậ hảy?”

“Chuyện này?”

Dương Duy không khỏi sững sờ, lúc này anh ta mới chú ý tới Trương Vãn Thanh ngồi trong xe, lập tức nhận ra mình đã phá hỏng chuyện tốt của Diệp Huyền, sắc mặt lập tức bị doạ đến biến sắc!

“Đại ca, em không cố ý... Đừng tức giận!”

Dương Duy ôm chặt cánh tay Diệp Huyền, lo lắng đến mức nước mắt sắp trào ra!

“Đủ rồi!”

Diệp Huyền trợn tròn mắt, đẩy tay Dương Duy đi.

“He he, đại ca quả nhiên rộng lượng!”

Dương Duy lúc này mới yên lòng, vội vàng mỉm cười với Trương Vãn Thanh nói: “Chị dâu, xin lỗi đã quấy rầy nhã hứng của hai người!”

“Chị dâu?”

Trương Vãn Thanh ngạc nhiên, khuôn mặt đỏ lên, ngại ngùng gật đầu trả lời: “Xin chào cậu, Dương Duy.”

Thấy dáng vẻ xấu hổ và quyến rũ của cô, Diệp Huyền không khỏi nở nụ cười. Mặc dù chuyện tốt của hai người bị gián đoạn nhưng về sau vẫn còn cơ hội!

Diệp Huyền hỏi Dương Duy: “Sao cậu không ngoan ngoãn ở lại tập đoàn Lâm thị mà lên núi làm gì?”

Dương Duy nhìn Trương Vãn Thanh bên cạnh, khẽ nói với Diệp Huyền: “Chị Thanh Nham bảo em đến chờ, xem thử anh hẹn leo núi với ai!”

Diệp Huyền không khỏi cau mày, nhớ lại hôm nay khi ra khỏi nhà họ Lâm, hắn đã nói với Lâm Thanh Nham rằng có hẹn người khác đi leo núi.

“Ha ha.” Diệp Huyền khẽ mỉm cười, sau đó hỏi tiếp: “Cậu cũng thấy tôi đang hẹn hò với Trương Vãn Thanh rồi, cậu định về nói thế nào?”

Dương Duy cười nói: “Đương nhiên em sẽ không bán đứng đại ca rồi! Em sẽ nói anh một mình leo núi! Miễn cho chị Thanh Nham lại ghen tuông rồi tức giận!”

Diệp Huyền trừng mắt nhìn anh ta: “Sao cậu biết Lâm Thanh Nham sẽ ghen?”

“Hí hí.”

Dương Duy cười xấu xa một tiếng, sau đó nhẹ giọng nói: “Vừa rồi khi chị Thanh Nham kêu em tới đây, giọng điệu của chị ấy vô cùng oán hận và tức giận, vẻ mặt đầy khẩn trương và ai oán nha!”

“Đại ca, đây không phải là ghen thì là gì?”

“Thật sao?”

Diệp Huyền nghe Dương Duy nói như vậy thì nhớ lại dáng vẻ kiêu ngạo cùng nóng vội của Lâm Thanh Nham, không khỏi nhếch khóe môi.

Dương Duy mỉm cười nói: “Đại ca, em nghĩ chị Thanh Nham nhất định yêu anh rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK