Mục lục
Cuồng Long Xuất Thế - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẻ mặt Diệp Huyền lãnh đạm, phất tay nói: “Không sao, chỉ là hiểu lầm thôi, nói rõ là được rồi!”

“Vậy chúng tôi an tâm rồi!”

Hà Soái là một người đàn ông trung niên lớn tuổi dẫn đầu đội ngũ, nghe Diệp Huyền nói, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống!

“Cũng may Diệp Huyền khoan dung độ lượng, nếu như hắn muốn trừng phạt, không ai trong chúng ta có thể chạy thoát!”

Thành phố Dương Thành thuộc thẩm quyền của Chiến bộ Giang Nam, nếu Diệp Huyền xảy ra chuyện gì thì Chiến bộ Giang Nam tuyệt đối khó tránh tội!

Cho nên, Hà Soái trừng mắt về phía Tiêu Băng Tuyết, sau một giây, ông lại che dấu ánh mắt đó.

“Diệp Huyền, đã lâu không gặp, cậu vẫn đẹp trai như vậy!”

Hà Soái mỉm cười, Diệp Huyền cũng vỗ vỗ lưng ông: “Ông cũng không suy giảm phong độ! Thế nào, chắc bây giờ cũng ôm cháu rồi nhỉ?”

“Ha ha, là một đứa bé mập mạp!”

Vẻ mặt Hà Soái xúc động, có thể thấy được mối quan hệ của ông với Diệp Huyền rất thân thiết. Vài vị lãnh đạo cấp cao khác có mặt cũng vây quanh Diệp Huyền rồi cùng nhau ra ngoài, bầu không khí rất hài hòa và ấm áp!

Tâm trạng Diệp Huyền rất tốt, lúc quay đầu lại cũng không quên đắc ý liếc mắt nhìn Tiêu Băng Tuyết!

“Chết tiệt...”

Tiêu Băng Tuyết thấy người trong Chiến bộ Giang Nam cung kính với Diệp Huyền, cô càng không vui: “Diệp Huyền chỉ quen với Huyền Hạo mà thôi, vậy mà những lãnh đạo cấp cao này thật sự xuống nước lấy lòng Diệp Huyền?”

Cứ như vậy, trong lòng Tiêu Băng Tuyết cực kỳ khinh thường Chiến bộ Giang Nam, cảm thấy tất cả đều bị Diệp Huyền làm hư, điều này khiến cô không chịu nổi.

“Chờ một chút!” Tiêu Băng Tuyết lập tức hô to: “Diệp Huyền, đừng đi!”

Tiếng hét phẫn nộ vang vọng trong hành lang, đồng thời cũng khiến cuộc trò chuyện vui vẻ của Diệp Huyền và Hà Soái dừng lại!

Diệp Huyền giễu cợt: “Hiển nhiên trong lòng cô không phục!”

Cứ như vậy, khuôn mặt Hà Soái và những người khác lập tức sa sầm, phẫn nộ quay đầu lại!

“Tiêu Băng Tuyết, cô muốn làm gì?”

Hà Soái dẫn đầu hỏi, giọng nói lạnh lùng, đồng thời trừng mắt Tiêu Băng Tuyết, khí thế toàn thân bùng nổ!

Với tư cách là chỉ huy tối cao của Chiến bộ Giang Nam, Hà Soái nắm giữ chiến lực dựa vào việc dốc sức từng bước mà có được!

Bây giờ tất cả lãnh đạo cấp cao của Chiến bộ Giang Nam, cũng như hàng trăm ngàn chiến đội trong Chiến bộ, đều phải nghe theo mệnh lệnh của ông!

Ngay cả mười tám vị chiến thần Giang Nam đang đi khắp nơi thực hiện nhiệm vụ cũng chỉ là một tướng nhỏ dưới trướng ông!

Cho nên khi Hà Soái lộ ra vẻ mặt sắc bén nghiêm túc, Tiêu Băng Tuyết và hai người phụ tá bên cạnh lập tức căng thẳng!

Tiêu Băng Tuyết đương nhiên sợ hãi, trong lòng khẽ run!

Tuy nhiên, cô không thể chấp nhận Hà Soái và những người khác không coi ai ra gì nịnh bợ lấy lòng Diệp Huyền!

Diệp Huyền chỉ có chút quan hệ với Huyền Hạo mà thôi, hắn có gì để mà đắc ý? Vì thế Tiêu Băng Tuyết tiến lên một bước nói:

“Hà Soái, tôi đưa Diệp Huyền về để tìm hiểu rõ ràng xem tên tội phạm vượt ngục Thiên Thần Tông đã đi đâu!”

“Cứ thả Diệp Huyền đi như vậy thì sẽ khiến tất cả manh mối điều tra lập tức bị cắt đứt!”

“Rốt cuộc là vì lý do gì? Ông có nên cho tôi một lời giải thích hợp lý không?”

Nghe Tiêu Băng Tuyết phẫn nộ chất vấn, các tướng lĩnh của Chiến bộ Giang Nam lập tức nổi nóng!

“Lớn mật!”

Hà Soái lập tức đứng thẳng dậy, lạnh lùng nói: “Tôi là tướng lĩnh của Chiến bộ, là một trong những lãnh đạo của tám đại chiến khu!”

“Nếu bàn về cấp bậc chính thức, cô còn không đủ tư cách làm cấp dưới trực tiếp của tôi! Luận chủ khách, tôi mới là chủ nhân của Giang Nam!”


“Chỉ cần cô hành động trong phạm vi Giang Nam thì đều nằm dưới sự khống chế của tôi, nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của tôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK