Triệu Cường thở hổn hển, sau khi thở ra một hơi, lập tức nở một nụ cười cực kỳ ôn hòa!
"Chủ tịch Lâm, Lâm tổng! Tôi tới vội quá, làm mọi người hoảng sợ rồi, xin lỗi!"
"Vừa rồi mọi người nhận được điện thoại của các nhà cung cấp nguyên vật liệu yêu cầu chấm dứt hợp tác, đó là một sự hiểu lầm, một sự hiểu lầm lớn!"
"Tập đoàn Lâm thị là một tấm gương đáng học hỏi của tập đoàn Triệu thị tôi, sẽ luôn là đối tác thân thiết nhất của Triệu Cường tôi!"
"Các nhà cung cấp nguyên vật liệu vừa rồi gọi điện đến cũng sẽ tăng cường hợp tác với tập đoàn Lâm thị!"
"Không chỉ vậy, họ cũng sẽ cung cấp cho quý vị những vật liệu xây dựng chất lượng tốt nhất với giá cả phải chăng nhất, nhất định sẽ làm cho tập đoàn Lâm thị cảm thấy hài lòng!"
Nghe những lời này, Lâm Văn Bạch và Lâm Thanh Nham không khỏi sững sờ!
Đã xảy ra chuyện gì? Làm thế nào mà Triệu Cường giống như biến thành một người khác?
Còn Lục Chí Phàm đã hoàn toàn choáng váng!
Triệu Cường! Con mẹ nó ông phát bệnh thần kinh à? Ông có biết ông đang nói cái gì không?
Nhưng mà Triệu Cường lại coi Lục Chí Phàm là không khí, ngược lại càng thêm nịnh hót cười nói với Lâm Thanh Nham: "Lâm tổng, dự án của hai tập đoàn chúng ta đã hoàn thành, vừa rồi tôi cũng đã chuyển tiền vào tài khoản của tập đoàn cô."
"Nhắc tới chuyện này thật sự tôi rất áy náy, nợ tập đoàn các vị hơn nửa năm trời, tôi rất biết ơn tập đoàn các vị đã thư thả cho tôi nhiều thời gian như vậy."
Lâm Thanh Nham nghe thấy ông ta nói như vậy thì cơ mặt không khỏi giật giật lên, vội vàng nói: "Triệu tổng, ngài nói quá lời!"
Triệu Cường liên tục cười ngượng ngùng, khi nhìn thấy Dương Duy thì toàn thân không khỏi run rẩy!
"Tổ trưởng Dương, không không không, tôi phải gọi là Dương đại ca! Anh cũng ở đây hả? Còn anh Diệp đang ở đâu thế?"
Vừa nói ông ta vừa bước tới chỗ Dương Duy với khuôn mặt tươi cười. Dương Duy hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra!
Tôi đánh ông thành đầu heo mà ông còn gọi tôi là đại ca? Nhưng Dương Duy rất nhanh liền hiểu ra!
Mình không có bản lĩnh làm cho Triệu Cường chịu phục, nhưng đại ca Diệp Huyền của mình lại có bản lĩnh đó!
Đại ca của mình là người đàn ông có quen biết với nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết!
Triệu Cường này hẳn là biết được lai lịch và năng lực đáng sợ của Diệp đại ca, cho nên mới chạy tới nói xin lỗi!
Sau khi tự phân tích như vậy, Dương Duy lập tức mỉm cười, vẻ mặt đắc ý!
Lần này, tôi muốn diễn lớn!
Nếu không thì sẽ có lỗi với anh Diệp Huyền!
"Tổ phó Diệp không có ở đây, có cần gì thì cứ nói với tôi!"
Dương Duy ngẩng đầu ưỡn ngực, rất có thần thái!
Đối mặt với giọng điệu kiêu ngạo của Dương Duy, Triệu Cường không dám nóng nảy mà ngược lại nắm lấy hai tay anh ta, trên mặt nở nụ cười!
"Tổ trưởng Dương, tôi thấy anh là nhân tài, năng lực xuất chúng!"
"Quý tập đoàn có được người như anh phụ trợ, về sau nhất định có thể trở thành tập đoàn đứng đầu thành phố!"
"Tổ trưởng Dương, tương lai anh nhất định phải cho tôi cơ hội hợp tác nhiều hơn nhé!"
"Nhân tiện, xin anh giúp tôi nói tốt với anh Diệp một chút, xin anh ấy tha thứ cho những lời nói và hành động thất lễ hôm nay của tôi! Là do tôi hồ đồ, làm trễ nải công tác của các anh!"
Nhìn cảnh tượng này, ông Dương cứ tưởng mình đang bị ảo giác!