Lời khen
ngợi và tâng bốc không ngừng vang lên bên tai khiến Uông Thuyên không khỏi mỉm
cười đắc ý.
Tuy nhiên,
Diệp Thanh Di chỉ nhếch miệng cười nhẹ: “Cảm ơn Uông thiếu gia.”
Phản ứng
lạnh nhạt của Diệp Thanh Di khiến Uông Thuyên thất vọng. Khi anh ta đang chuẩn
bị tìm cách lấy lòng cô thì anh ta lại thấy Diệp Thanh Di nhìn chằm chằm vào
Diệp Huyền với ánh mắt lấp lánh!
“Diệp
Huyền tiên sinh, anh đến rồi à!”
Diệp Thanh
Di len lỏi qua đám đông, tiến đến chỗ Diệp Huyền, nồng nhiệt đưa tay ra:
“Thay mặt
toàn bộ gia tộc họ Diệp, tôi chào đón anh đến đây! Thật vui khi được gặp lại
anh!”
“Cảm ơn.”
Diệp Huyền
mỉm cười đáp lại, nắm tay Diệp Thanh Di: “Hôm nay em thật sự rất xinh đẹp.”
“Thật
sao?”
Lời khen
của Diệp Huyền khiến Diệp Thanh Di nở nụ cười rạng rỡ. Hai người họ nắm tay
nhau mãi không buông, hoàn toàn khác biệt so với thái độ lạnh nhạt trước đó của
cô với Uông Thuyên!
“Chết
tiệt…”
Uông
Thuyên tức giận nghiến răng. Anh ta không thể hiểu nổi tại sao một kẻ bình
thường quê mùa như Diệp Huyền lại khiến Diệp Thanh Di nhìn bằng ánh mắt khác
biệt?
Ngay sau
khi Diệp Thanh Di rời đi, Uông Thuyên tiến đến chỗ Diệp Huyền, hung hăng
nói:
“Nghe cho
rõ đây, Diệp Thanh Di sớm muộn gì rồi cũng sẽ là người phụ nữ của tôi!”
“Nếu anh
không muốn chết thì cút xa cô ấy ra! Nếu còn dám đến gần cô ấy thêm một bước
nữa, tôi sẽ phế bỏ chân của anh! Hiểu chưa hả?”
“Cảnh cáo tôi tránh xa cô ấy? Còn muốn phế
chân tôi?”
Nghe thấy lời đe dọa của Uông Thuyên, Diệp
Huyền nhịn không được cười nói: “Chỉ dựa vào anh? Anh có được không?”
“Anh nói cái gì?”
Hai mắt Uông Thuyên lập tức trợn trừng, anh
ta không ngờ Diệp Huyền lại dám xem thường mình!
“Này!”
Lúc này, Dương Duy không nhịn được nữa nói:
“Vừa rồi mọi người đều nhìn thấy rõ chính Diệp Thanh Di muốn nói chuyện với đại
ca chúng tôi!”
“Đại tiểu thư người ta có hai chân, đại ca
tôi không thể cấm Diệp Thanh Di qua đây được! Đó là bởi vì anh ấy quá quyến rũ
nên muốn cản cũng không cản được!”
Nghe vậy, Uông Thuyên lại có dáng vẻ coi trời
bằng vung: “Cậu không cần nói với tôi điều này, dù sao hắn cũng không được tới
gần Diệp Thanh Di nữa, nếu không thì đừng trách tôi ra tay!”
“Tôi sẽ cho anh biết thực lực của nhà họ Uông
ở tỉnh là như thế nào! Chỉ cần tôi lên tiếng, tôi có thể khiến anh không thể
tiếp tục sống nổi ở Dương Thành, hiểu không?!”
“Tôi phải hiểu cái gì?” Vẻ mặt Diệp Huyền
lạnh lùng, hắn đáp: “Vậy anh là cái thá gì, căn bản không xứng để đứng trước
mặt tôi chỉ trỏ! Biết điều thì lập tức cút xa một chút!”
Uông Thuyên không khỏi nghiến răng dữ tợn:
“Tên khốn, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt đúng không?”