Mục lục
Cuồng Long Xuất Thế - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Văn Bạch cũng là vẻ mặt tươi cười, cũng không có trách cứ Diệp Huyền gì cả. Đúng vậy, vừa rồi Diệp Huyền là người phía bên mình, cùng nhau đáp trả cha con Lục Chí Phàm!

Sau khi ra khỏi thang máy, Diệp Huyền đi đến tổ tám của bộ phận dự án.

Mà Lâm Thanh Nham cũng trở về phòng làm việc của tổng giám đốc, trên mặt cô mơ hồ có thể thấy được ý cười!

Nữ trợ lý thấy Lâm tổng cười, dường như tâm trạng rất tốt, không khỏi mỉm cười hỏi: "Cô Lâm, chuyện gì làm cô vui vẻ như vậy thế?"

"A…"

Lâm Thanh Nham ngay lập tức thu hồi nụ cười!

Không thể cười nữa, nếu không thiết lập nữ cường lạnh lùng của mình liền sập!

Sau khi trợ lý rời đi, Lâm Thanh Nham lấy gương trang điểm ra.

"Lâm Thanh Nham, cô phải kìm nén lại, cô thật sự không được cười nữa!"

Cô nhìn dáng vẻ của chính mình trong gương trang điểm, tự khiển trách một trận!

Thế nhưng cô không khống chế được bản thân, vừa nghĩ tới cảnh tượng Lục Kiên bị Diệp Huyền đạp bay, cô lại nhịn không được bật cười!

Lâm Thanh Nham lúc này tâm trạng rất tốt: "Diệp Huyền, cái tên này… Cũng không phải quá đáng ghét…"

Nửa tiếng sau, trợ lý đẩy cửa bước vào văn phòng: "Cô Lâm, giám đốc Lục nói muốn tổ chức cuộc họp cấp cao."

Nghe được lời này, Lâm Thanh Nham không khỏi khẽ cau mày!

Hai cha con Lục Chí Phàm vừa mới bị mất mặt xấu hổ ở sảnh tầng một, bây giờ lại vội vàng tổ chức một cuộc họp, chỉ sợ là muốn tìm về mặt mũi!

"Tôi thật sự muốn xem xem hai cha con bọn họ có thể giở được trò gì!"

Lâm Thanh Nham lập tức sửa soạn lại bộ dáng của mình rồi đi đến phòng họp!

Trong phòng hội nghị, lãnh đạo cấp cao của tập đoàn, các cổ đông và giám đốc đều có mặt!

Sau khi Lục Chí Phàm liếc mắt nhìn hai cha con Lâm Thanh Nham, trực tiếp lên tiếng!

"Tôi vừa kiểm tra tổng nợ của tập đoàn, tập đoàn Trang trí Triệu thị vẫn còn số dư 80 triệu cuối cùng chưa được thanh toán!"

"Sau khi dự án của tập đoàn chúng ta với tập đoàn Trang trí Triệu thị hoàn thành, chúng ta vẫn chưa phái người đi ký tên với Triệu tổng, nhiệm vụ này giao cho tổ tám của bộ phận dự án đi hoàn thành đi!"

Tổ tám chính là nhóm của Diệp Huyền, ngoại trừ Diệp Huyền, nhóm đó toàn là những cậu ấm cô chiêu ăn chơi ngồi rồi không có chí tiến thủ!

Lâm Thanh Nham lập tức biết ý đồ của Lục Chí Phàm, không khỏi lạnh lùng nói: "Việc này không cần phó chủ tịch Lục nhọc lòng, tôi đã an bài tổ hai rồi."

Tuy nhiên, Lục Chí Phàm lại khịt mũi coi thường: "Đừng nói là cô Lâm sợ ngay cả việc nhỏ như đi ký tên này mà nhân viên của tổ tám cũng không thể hoàn thành được chứ?"

Vừa nói ông ta vừa ẩn ý nhìn về phía một ông lão: "Giám đốc Dương, đừng bảo ông cũng cho rằng cháu trai Dương Duy của ông là đồ vô dụng chứ?"

Ông già này là ông nội của Dương Duy và là một trong những cổ đông của tập đoàn!

Lâm Thanh Nham làm sao có thể không biết ý đồ hiểm ác của Lục Chí Phàm, không khỏi trừng mắt tức giận nhìn ông ta!

Lục Chí Phàm là muốn nhằm vào Diệp Huyền và Dương Duy ở tổ tám!

"Nếu tổ tám thậm chí còn không thể hoàn thành việc nhỏ như đi ký tên này, vậy cái tổ nhỏ này cũng không có ý nghĩa tồn tại nữa! Dứt khoát giản tán đi!"

Lục Chí Phàm còn chưa nói xong, một cổ đông lập tức mỉm cười với ông ta: "Tôi đồng ý với đề nghị của phó chủ tịch Lục!"

"Ký tên chỉ là chuyện vặt vãnh, chuyện này mà còn không thể làm được thì không phải là hoàn toàn vô dụng sao, tập đoàn không dư tiền nuôi phế vật!"

"Đề nghị của Lục tổng rất hay, tôi đồng ý!"

Trong chớp mắt, những cổ đông và nhân viên cấp cao có quan hệ tốt với nhà họ Lục cũng nhao nhao mở miệng phụ họa!

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Văn Bạch không khỏi chửi thầm trong lòng: "Lục Chí Phàm, ông vậy mà muốn chơi dơ sao?"

Tuy nhiên, sắc mặt Lâm Văn Bạch vẫn duy trì vẻ bình tĩnh, trầm giọng nói: "Chỉ là chuyện nhỏ, để tổ tám hoàn thành đi!"

"Ha ha, chủ tịch Lâm quả nhiên hiểu chuyện!"

Lục Chí Phàm không khỏi cất tiếng cười to, cực kỳ phách lối!

Sau cuộc họp buổi sáng, Lâm Thanh Nham đi theo Lâm Văn Bạch đến phòng làm việc.

"Lục Chí Phàm cố ý yêu cầu tổ tám đến tập đoàn Triệu thị ký tên, mục đích đơn giản là làm suy yếu lực lượng của nhà họ Lâm chúng ta mà thôi!"

Nghe cha mình nói như vậy, Lâm Thanh Nham không nhịn được có chút buồn bực. Đúng vậy, mặc dù tổ tám đều là những kẻ ăn không ngồi rồi, nhưng họ lại là đầu mối then chốt duy trì quan hệ của nhà họ Lâm với các cổ đông, không thể tuỳ tiện bị giải tán!

Nếu không, các cổ đông là trưởng bối của thành viên tổ tám sẽ nghĩ rằng nhà họ Lâm không có uy tín!

Một chiêu này của Lục Chí Phàm có thể coi là đánh vào nhược điểm của Lâm Văn Bạch và Lâm Thanh Nham, không thể coi là vô hại!

Nếu tổ tám thực sự bị giải thể, những cổ đông đó có khả năng sẽ chuyển sang nhà họ Lục!

Dù sao thì, cổ đông nói trắng ra cũng chính người làm ăn thôi. Ai có thực lực mạnh, ai có thể cho bọn họ lợi ích thiết thực thì bọn họ liền sẽ về phe người đó!

Nhà họ Lâm mà mất đi sự ủng hộ của người trong tập đoàn thì vị trí chủ tịch rất có khả năng sẽ bị hai cha con nhà họ Lục cướp đi!


Trong mắt Lâm Thanh Nham tràn đầy bất an: "Đây là nhiệm vụ đầu tiên được giao cho Diệp Huyền, nếu giao cho bọn họ, anh ta có chắc sẽ làm tốt không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK