Thạch
Thắng Nam lập tức tưởng tượng ra hình ảnh bàn tay Diệp Huyền nhào nặn ngực cô
ta, mặt cô ta đột nhiên nóng bừng lên:
“Tên khốn
đó nhất định sẽ nhân cơ hội làm gì đó với mình…”
“Không,
tuyệt đối không được! Mình không thể chấp nhận anh ta chạm vào ngực tôi!”
Thạch
Thắng Nam không thể đối mặt với tình huống bị Diệp Huyền có hành vi sàm sỡ đối
với mình!
Từ bé cô
ta đã rất bảo thủ, lại còn có yêu cầu cao, đừng nói đến chuyện để đàn ông chạm
vào ngực mình, ngay cả hôn môi cô ta cũng chưa từng thử qua!
Nhìn thấy
vẻ mặt sửng sốt của Thạch Thắng Nam, Thạch Trấn cho rằng cô ta đang sợ hãi, nên
nhẹ giọng an ủi nói:
“Đừng lo
lắng, cha nhất định sẽ tìm danh y giúp con giải quyết hết mọi chuyện!”
Thạch
Thắng Nam khẽ gật đầu, nhưng trong đầu lại toàn là hình ảnh Diệp Huyền cười đùa
tí tửng, không sao xua tan đi được!
“Tên khốn
nạn này, chẳng lẽ kiếp trước mình có thù gì với anh ta sao?”
Thạch
Thắng Nam cắn môi, trong lòng càng thêm cảm thấy bất đắc dĩ.
Bên kia.
Diệp Huyền
và Bác sĩ Trương cùng nhau trở về y quán.
“Ha ha ha!
Hôm nay thật sự sảng khoái quá đi!”
Bác sĩ
Trương vì đối phó được Chung Hàn mà cảm thấy vô cùng thoải mái, khuôn mặt nở nụ
cười rạng rỡ!
Trương Vãn
Thanh ở một bên nghe nói Diệp Huyền đã thay Bác sĩ Trương giải tỏa được cơn uất
ức, cũng vô cùng vui vẻ nói: “Anh Diệp Huyền, anh lợi hại quá!”
Nói rồi
Trương Vãn Thanh liền chủ động ôm chầm lấy Diệp Huyền!
Diệp Huyền
cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Đúng lúc
này, điện thoại của Diệp Huyền reo lên. Người gọi đến không phải đại tiểu thư
của Thạch gia Thạch Thắng Nam, mà là Diệp Thanh Di từ Diệp gia.