Trừ khi kiếp trước bọn họ vẫn chưa ly hôn hẳn.
Thấy dáng vẻ bây giờ của Quý Noãn cứ như bị bắt mất hồn, Mr. Vinse nhíu mày: “Cô đã từng thấy giấy chứng nhận ly hôn chưa?”
Quý Noãn đặt tay lên đùi mình, không nói gì, chỉ ngước mắt nhìn anh ta: “Ở trong nước, không phải cũng chia ra rất nhiều tình huống sao? Với quyền thế của nhà họ Mặc và bản lĩnh của Mặc Cảnh Thâm, chỉ cần sau khi tôi ký tên đồng ý, không phải tùy tiện bàn giao là có thể hoàn thành được à?”
Mr. Vinse hiếm khi cười xòa: “Ngây thơ.”
Quý Noãn lập tức im bặt.
Buổi chiều, cô lại ngồi với Mr. Vinse trong chốc lát. Sau khi trò chuyện về vài vấn đề khác, đến khi mặt trời lặn, bác sĩ vào phòng bệnh muốn đưa anh ta đi kiểm tra dạ dày thì Quý Noãn mới đứng dậy ra về.
Trên đường về khách sạn, cô cầm điện thoại lên mạng tra các vấn đề liên quan đến việc khi ly hôn có bắt buộc phải chính người đó tới trình diện hay không. Tất cả đáp án tra ra được đều là hai bên liên quan phải cùng nhau trình diện, đây là điều kiện pháp lý cần thiết cho thủ tục ly hôn.
Taxi dừng ở trước cửa khách sạn, tài xế ngoái đầu lại nhìn cô, thấy sau khi xem điện thoại xong cô liền tỏ vẻ mặt khó hiểu, rồi từ từ nhắm mắt dựa vào ghế xe như sắp ngủ thiếp đi. Sau khi dừng xe hẳn, tài xế mới dám đánh thức cô: “Cô à, đã tới nơi rồi, cô khó chịu trong người hả? Cần tôi đưa cô đến bệnh viện không?”
Quý Noãn lập tức mở mắt ra, không hề có vẻ buồn ngủ: “Không cần đâu.”
Nói xong cô thanh toán tiền xe, mở cửa bước xuống.
Trước khi trở về phòng, cô lại lấy điện thoại muốn gọi cho Mặc Cảnh Thâm để hỏi thử. Nhưng nghĩ đến khả năng nào đó, lại nghĩ đến hôm đó mình đã nói chuyện tuyệt tình như thế trước mặt anh, vậy có gọi cuộc điện thoại này hay không cũng không cần thiết.
Thôi bỏ đi, cô mau chóng xong việc ở Bắc Kinh rồi về Hải Thành sớm chút, đến Cục Dân chính Hải Thành tra thử là biết.
***
Sáng hôm sau tỉnh lại, Quý Noãn mở điện thoại ra thì bỗng bị mấy tin nhắn ném bom.
Hạ Điềm: “Tình huống này của cậu là sao vậy? (hình ảnh)”
Quý Noãn phóng to tấm ảnh được Hạ Điềm gửi tới. Đó là phần tin đồn được đăng trên báo Tài chính và Kinh tế, bên trên đăng một tấm ảnh màu. Cảnh trong ảnh là phòng bệnh của Mr. Vinse ngày hôm qua, Quý Noãn đang cho Mr. Vinse ăn gì đó, hai người đều mỉm cười, nhìn rất thân thiết.
Góc độ của bức ảnh thoạt nhìn là do nhân viên y tế hoặc người nào đó đi ngang qua phòng bệnh chụp lén qua ô vuông nhỏ bằng kính trên cửa. Không ngờ bọn họ chỉ là người làm ăn trong giới kinh doanh mà cũng bị người qua đường nhận ra, còn bị người ta coi là scandal, tuồn ảnh ra ngoài.
Giới kinh doanh không phức tạp như giới giải trí, nhưng có một vài ông lớn nổi tiếng hoặc một vài người làm trong ngành nghề quan trọng, thường xuyên được truyền thông phỏng vấn, dần dần cũng sẽ có người nhận ra bọn họ.
Huống chi bây giờ giới bất động sản trong nước rất được quan tâm. Vì vậy, tên và hình ảnh của những người đứng đầu các tập đoàn bất động sản lớn trong nước như BGY được rất nhiều người nhìn thấy.
Tiêu đề trên tấm ảnh là: “Lý do khiến nữ doanh nhân trẻ đầu tiên của Forbes về nước là vì cô đã yêu Tổng Giám đốc của Tập đoàn BGY!”
Sau khi thấy tin này, Quý Noãn không trả lời tin nhắn của Hạ Điềm, mà trực tiếp gọi điện, bảo người thông báo với truyền thông nhanh chóng rút lại những tin tức linh tinh này.
Có lẽ Tập đoàn MN vẫn chưa đạt đến trình độ có thể trở tay biến mây thành mưa, nhưng vụ scandal trên tờ báo nhỏ như báo Kinh Tế và Tài chính thì cô vẫn có bản lĩnh gây áp lực. Đồng thời, loại báo Kinh tế và Tài chính này không được quan tâm nhiều như báo giải trí, nhân lúc vẫn chưa bị lan truyền lung tung thì phải triệt tiêu tin tức và hình ảnh trước đã.
Đến khi liên hệ xong xuôi với bên truyền thông, thuyết phục và gây áp lực, dùng hết một số biện pháp, cuối cùng đối phương cũng ngoan ngoãn gỡ tin tức được đăng trên mạng xuống, đồng thời còn dự định công khai xin lỗi trên báo về hành động lấy ảnh chụp của người qua đường gửi tới để đưa tin.
Bây giờ đã là buổi chiều, hôm nay Quý Noãn có mấy cuộc xã giao và hội họp ăn uống với một vài đối tác tại một câu lạc bộ giải trí ở Bắc Kinh, khó tránh khỏi sẽ uống chút rượu. Cô đã hẹn một chiếc xe đợi đến giờ sẽ đến đón mình ở câu lạc bộ.
Sau khi đến câu lạc bộ giải trí, cô mỉm cười bắt tay với mấy tổng giám đốc đối tác. Vì đều là những bạn cũ từng hợp tác lâu năm, nên tối nay Quý Noãn không hề câu nệ, ăn cơm uống rượu cũng không quá khách sáo. Đương nhiên cô biết rõ tửu lượng của mình, nên không uống quá nhiều. Trong lúc đó, không thiếu người hỏi cô về tin tức hôm nay giữa cô và Mr. Vinse, Quý Noãn chỉ cười, nói đó chỉ là đi thăm bạn cũ, không ngờ lại bị người qua đường ở ngoài phòng bệnh chụp trộm một tấm ảnh không rõ mặt rồi tuồn ra. Cô còn giải thích mấy năm nay mình luôn theo chủ nghĩa độc thân, nếu thật sự ngày nào đó có bạn trai thì nhất định sẽ nói rõ.
Thấy cô nói về chuyện này rất thoải mái, những người trong giới này cũng không có nhiều lời đồn lung tung, chỉ cười cười nói nói rồi cho qua, nên tiếp tục nói chuyện kinh doanh thế nào thì tiếp tục nói thế ấy.
Đến nửa phần sau thì đã là mười giờ đêm, ngoài câu lạc bộ đang đổ mưa to, thế là các tổng giám đốc đề nghị đợi tạnh mưa hãy về, quyết định đặt một phòng VIP lớn trong câu lạc bộ để cùng ca hát và uống vài ly. Quý Noãn đã ngà ngà say, nhưng vừa nãy đang bàn về một dự án không tệ, tâm trạng rất tốt nên cũng ở lại góp vui.
Trong phòng VIP đã qua ba lần rượu. Đêm nay có lẽ thật sự Quý Noãn uống hơi nhiều. Cô cầm một lon bia mới khui, đi đến một góc của phòng VIP xa hoa trên tầng cao nhất của câu lạc bộ. Ngoài cửa sổ sát đất hình bán nguyệt đang mưa rất to, một tay cô cầm bia, một tay áp lên cửa, nhìn xuống đèn đóm của thành phố Bắc Kinh qua lớp kính dày.
Nhưng giờ phút này, cô không có tâm tư thưởng thức thứ ánh sáng trơ trọi trong mưa ấy. Trong đầu cô cứ nghĩ về chuyện Mr. Vinse nói hôm nay, rằng cô đã thật sự ly hôn hay chưa.
Càng nghĩ về những chuyện này, cô càng uống, nhưng càng uống thì lại càng tỉnh táo.
Mãi đến khi gần mười hai giờ đêm, mưa vẫn chưa tạnh, thậm chí còn có xu hướng càng lúc càng lớn hơn. Xe ô tô mà Quý Noãn đặt trước đó đã đỗ bên ngoài hồi lâu, tài xế gọi cho cô mấy cuộc điện thoại mà cô không bắt máy. Trong phòng VIP này quá ồn ào, Quý Noãn hoàn toàn không nghe thấy tiếng chuông điện thoại, và cũng vì uống nhiều quá mà cô quên béng chuyện có tài xế sẽ đến đón mình.
Lúc Quý Noãn nhớ ra chuyện này thì đã là mười hai giờ rưỡi đêm, cô lấy điện thoại gọi cho tài xế, vừa gọi vừa loạng choạng đi ra ngoài.
Đi đến trước thang máy, cô nhìn đăm đăm vào cửa thang máy trước mặt. Lúc cánh cửa vừa mở ra, cô đang định bước vào thì chợt khựng lại vì sự xuất hiện bất ngờ của Mặc Cảnh Thâm…