Mục lục
Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình - Mặc Cảnh Thâm - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bọn họ không được.”

“Tại sao?”

“Vì tôi không thích những người đó, họ đứng cạnh mà chính tôi cũng không có chút cảm giác yêu đương nào thì sẽ không tự nhiên.”

Dù Phong Lăng có thuộc dạng trì độn, không nhạy bén trong phương diện tình cảm đến mấy thì khi Kiều Phỉ đã nói đến vậy rồi, cô vẫn hiểu được ý của anh ta.

Vì vậy, chuyện anh ta cố ý gọi điện thoại, hỏi cô đang ở đâu, sau đó lại lái xe đến đón cô, cả đêm không ngủ mà cứ ngồi ở bên cạnh nhìn cô suốt nãy giờ, làm ra vẻ say rượu, khổ tình các kiểu chính là vì muốn cô làm bạn gái của anh một lần vào tối nay sao?

Ngay cả việc đơn giản là làm một cô gái bình thường như thế nào, cô còn chưa học được, sao cô có thể đi đóng giả làm bạn gái của người ta?

Phong Lăng không nói nhiều nữa, sau khi đưa Kiều Phỉ đến khách sạn xong thì tháo đai an toàn rồi xuống xe.

“Phong Lăng.” Thấy cô không nói một lời đã định bỏ đi, Kiều Phỉ xuống xe, bước nhanh đến trước mặt cô, chặn đường: “Giúp tôi một chuyện cũng không được à?”

“Tôi không giúp anh chuyện này được đâu.” Phong Lăng ngước mắt lên nhìn về phía người đàn ông cao hơn mình rất nhiều: “Tôi không thể diễn vai này được! Hơn nữa, chuyện này quá bất tiện, tôi không biết, cũng không làm được.”

“Cô không cần phải nói gì cả, tối nay cứ đứng bên cạnh tôi thôi.”

“Không được.”

Kiều Phỉ lại nhìn Phong Lăng thêm một lúc, không nói gì nữa mà lui sang bên cạnh một bước, nhường đường cho cô.

Phong Lăng nhìn anh: “Anh Kiều, không phải tôi không muốn giúp anh chuyện này mà là tôi thật sự không thể nào làm được…”

“Không sao, để tôi gọi tài xế đưa cô về.” Kiều Phỉ nói, sau đó cầm điện thoại lên.

Vừa rồi, Phong Lăng luôn tránh né Kiều Phỉ, bây giờ thấy anh ta đứng trước mặt mình, cô mới nhận thấy, hình như đúng là Kiều Phỉ đã không ngủ suốt một đêm rồi, tâm trạng rất tệ, mùi rượu trêи người giờ cũng rõ hơn.

Nếu không phải vì thật sự buồn bực thì với tính cách vô cùng quy củ của Kiều Phỉ như khi ở trong căn cứ, chắc chắn anh ta sẽ không thức cả đêm rồi ở bên ngoài uống rượu say như vậy.

Kiều Phỉ thật sự đang rất buồn sao?

“Tôi tự bắt xe về được, tôi biết địa chỉ của căn hộ.”

Nghe thấy giọng điệu Phong Lăng có vẻ như đã rất quen thuộc với căn hộ của Lệ Nam Hành, Kiều Phỉ ngập ngừng. Anh ta không nói gì cả, ngón tay dài đã ấn số trêи điện thoại, hình như anh ta thật sự sắp gọi tài xế đến.

Thấy Kiều Phỉ không nói tiếng nào, Phong Lăng mím môi đi đến cạnh anh ta: “Anh Kiều, chuyện giả làm bạn gái này thì tôi thật sự không làm được. Nếu anh nhất định cần tôi giúp, tôi chỉ sợ mình sẽ phá hỏng vai diễn, cuối cùng hại anh xấu hổ thêm thôi.”

Thấy Phong Lăng đã dao động, Kiều Phỉ quay sang nhìn thẳng vào cô: “Cô đồng ý giúp tôi chuyện này sao?”

Phong Lăng: “… Coi như là tôi trả ơn anh đi.”

Kiều Phỉ mỉm cười: “Từ giờ đến lúc buổi tiệc tối bắt đầu vẫn còn mấy tiếng nữa, nếu cô đồng ý thì bây giờ đi thay lễ phục cũng được nhưng với tính cách của cô, tôi nghĩ chắc chắn cô sẽ không muốn thay. Thôi thì cứ vậy đi, dù sao không trang điểm, không làm dáng mà chỉ để tóc ngắn thì cô cũng đã là một cô gái xinh đẹp, ba mẹ tôi nhìn thấy, chắc chắn có thể nhìn ra tôi thật sự thích cô. Dưa hái xanh không ngọt, đạt được hiệu quả mong muốn rồi, họ cũng sẽ không tìm đối tượng xem mắt khác cho tôi nữa.”

Nghe thấy chữ “thích”, Phong Lăng nhớ đến chuyện Lệ Nam Hành cũng từng nói thích mình.

Hình như những người đàn ông bên cạnh cô đều có tính cách thẳng thắn như vậy, hoặc là bởi vì đều là người bước ra từ căn cứ XI, cả đám đàn ông nói chuyện với nhau đều chẳng hề che giấu gì cả. Thích là thích, không có gì phải giấu giếm, rất thản nhiên.

Nhưng chính vì thẳng thắn như vậy nên mới khiến cô cảm thấy cô có thể chấp nhận được tình cảm của Lệ Nam Hành, thậm chí còn có chút rung động, còn đối với tình cảm yêu thích của Kiều Phỉ, cô chỉ cảm thấy cảm kϊƈɦ và muốn trốn tránh.

Đây chính là sự khác biệt mà Lệ Nam Hành đã nói sao?

Nghĩ đến Lệ Nam Hành, Phong Lăng lại quay lại nhìn về phía khách sạn sau lưng. Lệ lão đại nói hôm nay có việc nên không về, anh về nhà họ Lệ hay là về căn cứ, hay có chuyện gì khác? Chắc không có khả năng là cô có thể gặp anh ở những nơi như thế này đâu nhỉ?

Vì vậy cho dù cô giúp Kiều Phỉ chắc cùng không ảnh hưởng gì quá lớn, chỉ cần không bị Lệ lão đại biết là được. Bằng không, cô sẽ rất xui xẻo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK