Mục lục
Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình - Mặc Cảnh Thâm - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy người đàn ông bước lại gần, Phong Lăng không nói gì thêm nữa nhưng lời nói của huấn luyện viên trưởng vẫn khiến cô cảm thấy hơi kinh ngạc.

Hơn một năm nay, huấn luyện viên trưởng luôn quan tâm đến cô như một người anh, hơn nữa hình như anh ta cũng đã ba mươi mốt, ba mươi hai tuổi rồi. Cô luôn coi anh ta là một người thầy tốt người bạn hiền, chưa từng nghĩ anh ta lại có ý gì khác với mình.

Một cô gái không có một chút nữ tính nào như cô, rốt cuộc có điểm nào đáng để đàn ông yêu thích? Dựa vào nắm đấm của cô sao?

Nhận thấy ánh mắt hơi lạnh lẽo phía sau lưng, huấn luyện viên trưởng ngập ngừng, ngoảnh lại nhìn về phía người đàn ông cao lớn đang đi gần đến.

Lệ Nam Hành đút một tay vào túi quần, bàn tay còn lại đang cầm hộp thuốc vừa mua ở quầy thuốc bên cạnh võ quán, anh nhìn huấn luyện viên trưởng bằng ánh mắt lạnh như băng, sau đó nhìn chằm chằm vào mắt anh ta: “Cảm nhận được nguy hiểm, chứng tỏ anh là một người thông minh.”

“Huấn luyện viên trưởng, tôi đi làm việc trước đây.” Phong Lăng không muốn những chuyện xưa cũ giữa mình và Lệ Nam Hành ảnh hưởng đến người khác và cũng không muốn những chuyện này bị người khác nghe thấy.

Huấn luyện viên trưởng đứng bất động trước cửa, nhìn thẳng vào ánh mắt thẳng thắn của Lệ Nam Hành – người đang đứng thẳng lưng ở đó. Lúc Lệ Nam Hành định bước vào phòng, anh ta đột nhiên nhấc tay chặn bước chân của Lệ Nam Hành.

Lệ Nam Hành không lên tiếng, chỉ nhìn cánh tay đang chặn ngang trước mặt mình, sau đó nhướng hàng lông mày nghiêm nghị lên liếc nhìn huấn luyện viên trưởng một cái, nhưng không nói gì, thậm chí anh còn đột nhiên bật cười. Tuy nhiên nụ cười này khiến cho Phong Lăng dù đang ngồi phía sau bàn làm việc ở phía xa cũng lờ mờ cảm nhận được sự nguy hiểm cùng rét lạnh.

“A Linh là người của võ quán chúng tôi, bất kể anh có quan hệ gì với cô ấy, trong tình huống cô ấy không muốn gặp anh, cũng như không muốn tiếp tục có bất kỳ mối quan hệ gì với anh nữa thì mỗi người chúng tôi ở đây đều có trách nhiệm và nghĩa vụ bảo vệ cô ấy. Anh bạn này, tôi thấy rõ ràng A Linh không muốn gặp anh.” Huấn luyện viên trưởng cũng không hề sợ hãi, anh ta nhìn người đàn ông còn cao hơn một người luyện võ nhiều năm như mình, ánh mắt rất kiên định.

“Con mắt nào của anh thấy cô ấy không muốn gặp tôi?” Lệ Nam Hành thản nhiên hỏi lại.

Vốn Phong Lăng vốn định nói “tôi thật sự không muốn gặp anh” nhưng cùng lúc đó, cô thấy một khi mình nói câu này ra, huấn luyện viên trưởng nhất định sẽ bị giận cá chém thớt, vì vậy không lên tiếng, chỉ đứng dậy bước qua.

Cô đi đến trước cửa, huấn luyện viên trưởng đột nhiên nghiêng người sang, chắn trước mặt cô, dùng tư thế bảo vệ nói:

“Không sao, có tôi ở đây rồi.”

Cách một người đàn ông cao lớn ở trước mắt, Phong Lăng nhìn về phía một người đàn ông cao lớn khác. Lúc nhìn vào ánh mắt lạnh băng của Lệ Nam Hành, đột nhiên cô lại nhìn đến hộp thuốc trong tay anh.

Lệ Nam Hành cũng không nhiều lời, chỉ nhìn cô, đưa hộp thuốc cho cô: “Uống thuốc trước đi đã.”

Lúc này huấn luyện viên trưởng không nói gì, chỉ nhìn Lệ Nam Hành, sau đó lại ngoảnh lại nhìn Phong Lăng.

“Tôi đã hạ sốt rồi.” Phong Lăng hờ hững nói: “Không cần uống thuốc nữa, tôi cố gắng uống nhiều nước nên không còn vấn đề gì quá lớn nữa cả. Cảm ơn anh Lệ đã quan tâm. Nhưng sự quan tâm của anh thật sự đã đặt nhầm chỗ rồi, người mà anh nên quan tâm là vợ anh, chứ không phải tôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK