"Cô còn nói linh tinh tôi sẽ gọi bảo vệ ném cô ra ngoài đấy!", chú Lưu tức giận.
Kiều Phong đưa tay kéo chú Lưu, nhìn người phụ nữ trước mặt hỏi một câu: "Chồng cô là ai?."
"Hứ, anh không xem tạp chí à? Tôi là Chu Châu, vợ của Nam Cung Thiên Ân!", Chu Chu vỗ vào ngực mình: "Nghe rõ chưa, tôi là vợ của Nam Cung Thiên Ân, nhưng bây giờ vợ của anh đang gian díu với chồng tôi, cô ta muốn cướp đi tất cả mọi thứ của tôi bây giờ!". Quay lại лhayho.com để cùng ŋhảy hố nhiều ţȓuyện hay nhé!
"Sắc mặt của Kiều Phong càng trở nên khó coi hơn.
Nam Cung Thiên Ân, thế mà lại là Nam Cung Thiên Ân...!Chú Lưu an ủi nói: "Nhị thiếu gia, thiếu phu nhân không phải hạng người như vậy, cậu tuyệt đối đừng tin lời người phụ nữ này."
"Cô ta không phải hạng người đó? Các người thực sự hiếu cô ta sao?", Chu Chu nói có phần kích động, Kiều Phong sau khi nhìn xung quanh thì nói với chú Lưu: "Dần cô ta đến văn phòng đi".
"Nói xong, anh tự điều chỉnh xe lăn đi về phía nhà hàng.
Có lẽ là vì trong lòng quá kinh ngạc quá buồn bã, đôi tay Kiều Phong điều khiến xe lăn khẽ run rấy, bảo vệ nhìn thấy động tác của anh không nhẹ nhàng nhanh nhẹn như thường ngày, thế là bước lên giúp đỡ anh đi lên bậc thềm.
Vậy mà Kiều Phong không những không cảm ơn anh ta, ngược lại còn quát lên với anh ta: "Không cần cậu lo!".
"Bảo vệ bị anh ấy dọa rụt hai tay lại, thật sự không lo cho anh ấy nữLúc Kiều Phong trở về văn phòng, Chu Chu đã ở bên trong, thấy anh ấy đi vào thì nhìn anh ấy cười khẩy:"Thảo nào Nam Cung Thiên Ân rõ ràng biết vợ anh là gái đã có chồng cũng không thèm quan tâm, hóa ra là hoàn toàn không xem người chồng như anh ra gì".
"Kiều Phong cố kìm nén cơn giận trong lòng, nghiến răng hỏi: "Cô nói vợ tôi và chồng cô ở bên nhau? Từ khi nào?."
"Làm sao tôi biết là từ khi nào? Tôi chỉ biết tối qua bọn họ còn hôn nhau bên bờ sông kìa."
"Cô nhìn thấy à?."
"Đúng thế, là tôi nhìn thấy, tôi bắt đầu đi theo bọn họ từ công ty của vợ anh đến tận bờ sông, nhìn rõ mồn một luôn".
Kiều Phong hít sâu một hơi, anh ấy nhớ lại tình hình hôm Nam Cung Thiên Ân dừng xe trước cổng trường mầm non, còn cả sự bất thường của Bạch Tinh Nhiên lúc về nhà tối quChu Chu nhìn một vòng căn phòng làm việc rộng rãi, chế giễu nói: "Anh Kiều, tôi thấy người phụ nữ đó rõ ràng biết anh là kẻ tàn tật vẫn chịu lấy anh, cũng là nhằm vào tiền của anh thôi, bây giờ khó khăn lắm mới dụ dỗ được Nam Cung Thiên Ân, hơn nữa Nam Cung Thiên Ân còn có vẻ rất thích cô ta, tôi đoán cô ta vài ngày nữa sẽ ly hôn với anh đấy nhỉ? Chậc chậc.
, loại đàn bà lả lơi ong bướm này, cũng thật không hiểu đàn ông các anh rốt cuôc thích cô ta ở điếm"A!", Chu Chu đột nhiên kêu lên thất kinh, vội vàng né sang một bên, tránh được cái gạt tàn thuốc lá đang bay về phía mình.
Kiều Phong tiếp tục cầm một đống tài liệu trên bàn ném về phía cô ta: "Cút đi cho tôi!".
"Mặt Chu Chu hơi tái đi, vội vàng đi ra sau bàn làm việc nhìn anh ấy vẻ sợ hãi.
Có điều mặc dù anh ấy đã ném hết những gì có thể ném về phía cô ta rồi, Chu Chu nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nghĩ rằng một người tàn tật như anh thì có thế làm gì được mình chứ.
Mọi hôm vào giờ này cô đều sẽ gọi điện cho Kiều Phong hỏi anh đến
nhà hàng chưa, lần nào Kiều Phong cũng sẽ nói vài câu thân mật với cô, nhưng hôm nay... mặc dù trong lời nói không có vấn dề gì, nhưng tâm trạng rõ ràng là bất thường.
Bạch Tinh Nhiên cầm điện thoại nghi ngờ một lúc, trong lòng nghĩ công việc của Kiều Phong chắc là gặp phải vấn đề gì không thuận lợi.
Sau khi tan làm buổi trưa, Bạch Tinh Nhiên quyết định đến nhà hàng thăm Kiều Phong.
Lúc cô đến nơi Kiều Phong đang ngồi ngây ra trước bàn ăn, nhìn thấy cô, mặt anh hiện rõ vẻ kinh ngạc.
Bạch Tinh Nhiên tươi cười đến bên cạnh anh, hai tay vòng qua cánh tay anh: "Sao thế? Có phải em chưa đến bao giờ đâu".
"''Sao lại có thời gian qua đây?", Kiều Phong nhìn cô, giọng nói vẫn ôn hòa như mọi khi."
Qua kiếm bữa ăn."
"Thế đế anh bảo đầu bếp làm ít đồ, muốn ăn gì?."
"Làm cho em ít rau xào là đươcKiều Phong gọi phục vụ đến gọi một đĩa rau xào.
Trong lúc chờ đồ ăn, Bạch Tinh Nhiên nhìn lướt qua bàn ăn mặc dù đã nguội nhưng vẫn chưa hề động đũa trước mặt anh ấy, quan tâm hỏi: ''Sao thế? Lúc sáng gọi điện cho anh
đã cảm thấy tâm trạng anh không tốt lắm rồi, bây giờ lại là bộ dạng không muốn ăn, có phải đã xảy ra chuyện gì không?"
Kiều Phong im lặng không nói gì.
Biểu cảm trên mặt Bạch Tinh Nhiên cũng nặng nề theo, xem ra anh ấy thực sự có chuyện."
Rốt cuộc bị sao thế? Có phải công việc có vấn dề gì không?", cô lại quan sát anh ấy, lúc đưa mắt nhìn xuống bàn tay quấn gạc của anh ất, đau lòng hỏi nhỏ: "Tay anh sao thế?"
Cô cầm tay anh lên: "Sao tay lại bị thương thế này? Có nghiêm trọng không?"
Kiều Phong nhìn gương mặt đầysự quan tâm của cô, không thể nào tin được cô lại lén lút ngoại tình saulưng anh ấy, rốt cuộc anh ấy có nên tin những lời từ một phía của người phụ nữ kia không?Nếu như cô không qua lại với Nam Cung Thiên Ân, sao người ta tìm đến cửa chứ?Anh ấy hít nhẹ một hơi, vẻ mặt nghiêm túc nhìn cô nói: "Lâm, chúng ta lại ra nước ngoài sinh sống có được không?"
Bạch Tinh Nhiên ngây ra một lúc, hỏi: "Tại sao?."
"Em chỉ cần trả lời thôi".
"Bạch Tinh Nhiên ngạc nhiên nhìn anh ấy, một lúc sau mới nói: "ông xã,.
có thể quay lại nước ngoài, nhưng anh phải cho em một lý do chính đáng chứ đúng không?."
"Vậy em nói cho anh nghe trước, lý do em không muốn rời khỏi nơi này là gì ."
Bởi vì... em khá là thích nơi này, Vãn Nhiên cũng thích, hơn nữa Vãn Nhiên cũng mới thích ứng được với trường học mới", Bạch Tinh Nhiên dừng một lúc rồi lại nói: "Với cả anh ở trong nước còn có rất nhiều việc có thế làm, không cần phải ngày nào cũng ở nhà rảnh rỗi đúng không nào?."
"Ngoài những cái đó ra?."
"Ngoài ra..."
, Bạch Tinh Nhiên nghĩ một lúc, lắc đầu: "Hết rồi".
"Thấy anh ấy không nói gì, Bạch Tinh Nhiên cấn thận hỏi: "ông xã, có thể nói cho em biết tại sao đột nhiên lại muốn ra nước ngoài không?."
"Vì anh không muốn mất em", Kiều Phong bỗng thốt ra một câu."
Cái gì?."
"Sáng nay anh đột nhiên nghe được có người nói em và Nam Cung Thiên Ân rất thân mật", Kiều Phong cuối cùng cũng nói thẳng vào trọng điếm, nói có phần hàm xúc.
Anh ấy vốn không định hỏi thẳng cô, nhưng bảo anh lén lút thuê người đi theo dõi cô điều tra, ngộ nhỡ điều tra ra được là thực sự có chuyện đó, anh ấy sẽ buồn chết mất.
Còn như bây giờ nói rõ ra quan điểm, biết đâucô sẽ phủ nhận, sau đó tự giác quay đầu.
Không sai, anh thà là nghe cô phủ nhận, còn hơn phải nhìn thấy kết quả điều tra mà anh không muốn thấy.
Nghe anh ấy nói thế, Bạch Tinh Nhiên sững người, có thế nào cô cũng không ngờ Kiều Phong lại nghe được chuyện đó, hơn nữa nhanh như vậy đã nghe được rồi."
Ai... nói cho anh vậy?", cô cứng lưỡi há miệng."
Ai nói với anh có quan trọng không?."
"Không..."
, Bạch Tinh Nhiên vội vàng lắc đầu, nắm lấy tay anh khấn trương nói: "Phong, anh nghe em nói,% / K1aJ9SOi TUiÃi^A l/U em và Nam Cung Thiên Ân không như anh tưởng tượng đâu, thật ra bọn em...."
"Em quen anh ta từ bao giờ vậy?", Kiều Phong kìm nén nỗi buồn trong lòng hỏi."
Tổng giám đốc Trương bên em nhận được một đơn hàng lớn, mà Nam Cung Thiên Ân lại chính là ông chủ của công ty đó, sau đó thì bọn em quen nhau...."
"Em nói gì cơ? Đơn gần đây em đang làm là của Tập đoàn Nam Cung à? Sao em không nói cho anh biết?."
"Anh có hỏi đâu", Bạch Tinh Nhiên nói rất vô tội: "Lúc trước em còn hỏi anh tại sao không hỏi em công ty đối phương là công ty nào, là anh không muốn biết mà.
Có điều, ông xã à, anh tin em đi, em với Nam Cung Thiên Ân thực sự không có loại tình cảm đó đâu, là anh ấy cứ luôn miệng nói em rất giống vợ cũ của anh ấy, sau đó....
."
"Anh ta nói em giống vợ cũ của anh ta sao?", trong lòng Kiều Phong lạnh toát."
Vâng", Bạch Tinh Nhiên vội nói: "Tối qua anh ấy uống say, chạy đến dưới công ty em nói là ngày giỗ của con trai anh ấy, hi vọng em có thế đi cùng anh ấy một lúc, nên em đã đi cùng anh ấy đến bờ sông".
"Kiều Phong đột nhiên nghe được tin cô và Nam Cung Thiên Ân ở cùng nhau, chắc là liên quan đến tối hôm qua, trong lòng Bạch Tinh Nhiên nghĩ, nên chủ động khai luôn."
Có thật là chỉ như vậy thôi không?."
"Thật", Bạch Tinh Nhiên kéo tay anh ấy hứa: "Phong, hôm nay em đã bảo sếp Trương là sẽ không làm đơn hàng của Tập đoàn Nam Cung nữa rồi, sau này em sẽ cố hết sức tránh mặt anh ấy, em bảo đảm với anh là em sẽ không yêu anh ấy, sẽ không rời xa anh đâu".
"Kiều Phong 'ừ1 một tiếng mà lòng rối như tơ vò, trong dầu chí quấn quanh câu nói vừa nãy của cô, Nam Cung Thiên Ân cảm thấy cô rất giống vợ cũ của anh!