Trong vườn hoa rộng lớn chỉ có một mình Nam Cung Thiên Ân ở đó, xung quanh yên tĩnh đến mức chỉ còn lại tiếng chim hót vui tai, biệt thự nhà Nam Cung nằm ở cùng ngoại thành cách trung tâm thành phố hơn mười cây số, không khí và cảnh sắc đều rất thích, là nơi rất đáng sống.
Bình thường Bạch Tinh Nhiên cũng sẽ ra vườn hoa đi dạo, chỉ là rất hiếm khi nhìn thấy cảnh Nam Cung Thiên Ân ra vườn hoa nằm như thế này.
Khi cô đi gần tới chỗ Nam Cung Thiên Ân, cô bất giác đi chậm lại, nhẹ nhàng nhón chân đến phía sau lưng anh rồi ngồi xuống, lén nhìn màn hình điện thoại của anh.
Nam Cung Thiên Ân đang đặt ngang điện thoại để xem, hơn nữa còn đeo tai nghe, cô không cần đoán cũng biết được anh đang xem phim. Nhưng cô đã đoán sai, anh không phải là đang xem phim, mà là đang chơi game.
Lúc này anh đang đánh nhau với một người có nick Băng Phong, hai người đánh nhau kịch liệt không phân thắng bại, không ai kém ai cả.
Bạch Tinh Nhiên hơi ngạc nhiên, trong lòng nghĩ chẳng phải anh rất ít khi chơi à? Sao trình độ lại lên nhanh vậy? Lại có thể giao đấu với đội trưởng.
Hai người đấu với nhau một trận, Băng Phong bị Nam Cung Thiên Ân đánh lén cho tới mức khô máu, rất nhanh sau đó, trong hộp thoại hiện lên một câu: “Có biết trong thế giới game thì hành vi gì là đáng xấu hổ nhất không? Là đánh lén đó!”.
“Tôi tưởng anh nói là cướp vợ chứ”, Nam Cung Thiên Ân trả lời lại rất nhanh: “Phải rồi, tôi chỉ có hứng thú với việc cướp vợ, còn không có hứng thú với loại nam thần được mọi người yêu thích trong thế giới game đâu”.
“Anh nói anh là chồng của cô ấy, có chứng cứ gì không?”.
“Đọc ra số đo ba vòng có tính không?”.
“91, 60, 91”.
“Anh có chắc anh thật sự là chồng của cô ấy…?’
Bạch Tinh Nhiên nhìn thấy câu này, lập tức kêu lên mà chạy đến trước mặt anh, cướp lấy điện thoại trong tay anh.
Nam Cung Thiên Ân ngước mắt lên nhìn, bỏ tai nghe ra: “Xem trộm đủ rồi à?”.
Thì ra anh đã phát hiện ra cô từ nãy giờ, Bạch Tinh Nhiên ngại đến mức đỏ mặt, nhìn vào điện thoại của anh nói: “Chẳng phải là anh không chơi nữa à? Sao lại lên cấp nhanh vậy?”.
“Với cái đầu của tôi lại cần phải cày ngày đêm như cô để thăng cấp sao?”.
Bạch Tinh Nhiên cạn lời, đúng là đồ đàn ông tự cao tự đại!
“Cô và anh ta rốt cuộc là có quan hệ gì?”, Nam Cung Thiên Ân đột nhiên liếc nhìn cô hỏi một câu.
“Anh có ý gì đấy? Chỉ là giả làm vợ chồng trong game thôi mà”.
“Nếu chỉ đơn thuần là mối quan hệ qua mạng, anh ta lại quan tâm đến cô như vậy chắc? Còn hiểu rõ về ba vòng của cô nữa?”, Nam Cung Thiên Ân vừa rồi chỉ là nói đại ra một con số thôi, không ngờ lại nhận được câu trả lời như vậy.
Anh ngồi thẳng lên, đến gần trước mặt cô: “Khai thật ra mau, ngoài mối quan hệ trên mạng ra thì còn gì nữa không?”.
Bạch Tinh Nhiên nghĩ một lúc rồi lắp bắp nói: “Thì là… học cùng trường nữa, nhưng anh ấy nói anh ấy hơn tôi ba khóa, anh ấy học y, không cùng khoa đâu, với lại tôi chưa gặp anh ấy bao giờ, cũng không biết anh ấy nói thật hay giả nữa”.
Đúng là như vậy, lúc trước Băng Phong chủ động kết nạp cái nick đang lang thang trong server của cô vào đội của anh ấy, còn chủ động muốn kết hôn với cô để cùng thăng cấp.
Lúc đó cô cũng không nghĩ nhiều, trong lòng nghĩ dù sao mỗi một người chơi đều phải tìm người kết hôn thì mới có thể tiếp tục thăng cấp, thế là cô nhận lời đề nghị đó của anh ấy.
Nam Cung Thiên Ân gật đầu, cười với vẻ trêu chọc: “Thì ra là yêu qua mạng đấy”.
“Nói linh tinh gì thế?”, Bạch Tinh Nhiên lườm anh một cái: “Đội trưởng Băng Phong rất đàng hoàng đấy”.
Đàng hoàng đến mức chưa bao giờ nói với cô về chủ đề tình cảm, đương nhiên là Băng Phong giữ quy tắc như vậy chủ yếu vì lúc đó cô còn đang yêu Lâm An Nam, và cô cũng từng nói với anh ấy chuyện cô đã có bạn trai.
Bạch Tinh Nhiên cầm điện thoại của anh lên xem nhật ký đăng nhập, phát hiện ra anh gần như ngày nào cũng đăng nhập, thế là ngước mắt nhìn anh với vẻ nghi ngờ mỉa mai: “Còn nói anh không dựa vào cày ngày cày đêm để thăng cấp nữa đi, rõ ràng là có còn gì”.
Nam Cung Thiên Ân giật lại điện thoại trong tay cô, Bạch Tinh Nhiên trêu tức: “Thiên Ân thiếu gia không phải là chơi game trong giờ làm việc đấy chứ? Như vậy không tốt đâu nhé”.
“Cô nghĩ tôi rảnh vậy sao?”, Nam Cung Thiên Ân lườm cô một phát.
“Rõ ràng là đăng nhập trong giờ làm việc còn gì”.
“Là trợ lý Hoàng đăng nhập đấy”.
Bạch Tinh Nhiên cạn lời, cười hi hi rồi hỏi: “Chuyện này mà anh cũng đi nhờ được? Sao anh có thể nói ra nổi chứ?”.
“Tôi bảo anh ta mỗi lần chơi xong thì tích điểm chém đội trưởng, chém được lần nào tăng lương lần đó”.
Bạch Tinh Nhiên không còn gì để nói, có tiền đúng là thích làm gì cũng được, có tiền đúng là biến thái!
Cô đứng lên đi sang phía chiếc ghế gần đó rồi nằm xuống, cầm điện thoại rồi cũng đăng nhập vào phần mềm game, vừa vào đã thấy có một bức thư mời của Thiên Ân thiếu gia gửi đến, mời cô đến quảng trường một chuyến.
Bạch Tinh Nhiên đi theo lời mời, thấy trong ngực của Thiên Ân thiếu gia có một bông hoa hồng, bông hoa hồng đó tỏa ra ánh sáng màu vàng lấp lánh, trông rất sang chảnh, rồi đột nhiên quỳ gối xuống cầu hôn cô trước mặt tất cả mọi người.
Cô ngạc nhiên quay đầu nhìn sang anh một cái rồi nhấn vào nút từ chối.
Thiên Ân thiếu gia lại một lần nữa gửi lời cầu hôn tới cô, rồi đem bông hồng đến trước mặt cô kèm theo một dòng tin nhắn: “Còn dám từ chối nữa tối nay tôi sẽ không tha cho cô”.
Bạch Tinh Nhiên cũng trả lời tin nhắn: “Anh đang ép cưới đấy à?”.
“Cô nghĩ như vậy cũng được”.
“Nhưng anh đã là người thứ ba vô liêm sỉ trong mắt người khác rồi, nếu tôi lại kết hôn với anh thì sẽ bị mọi người nói cho không có chỗ mà chui mất”.
“Tôi không quan tâm”.
“Nhưng tôi quan tâm”.
“Tôi đếm đến ba”.
“Bên tai cô vang lên tiếng đếm của Nam Cung Thiên Ân: “Một, hai, ba…”.
“Tôi phải là một nữ game thủ có khí phách”, Bạch Tinh Nhiên nói xong liền ngồi dậy định đi ra khỏi ghế.
Cô không muốn ở cuộc sống hiện thực bị anh o ép, rồi trong game cũng bị anh điều khiển, tuyệt đối không thể khuất phục dưới sự hào nhoáng kia của anh!
Chỉ tiếc là cô còn chưa đứng lên thì Nam Cung Thiên Ân đã đứng phắt dậy, giơ tay ra ôm lấy eo cô kéo lại.
Bạch Tinh Nhiên bị kéo ngã luôn vào lòng anh, cùng lúc bị anh cướp luôn điện thoại trong tay cô.
“Nam Cung Thiên Ân! Anh đúng là đồ không biết xấu hổ…!”, Bạch Tinh Nhiên nhổm người muốn giật lại điện thoại, Nam Cung Thiên Ân lại giơ cao tay lên quá đầu. Người anh cao sẵn, động tác lại nhanh nhẹn, Bạch Tinh Nhiên không thể nào với tới nổi.
Sau khi cô khó khăn lắm mới giật lại được điện thoại, thì màn hình điện thoại lúc này đã bắn đầy những pháo hoa đầy màu sắc, chúc mừng Thiên Ân thiếu gia cầu hôn thành công.
“Nam Cung Thiên Ân! Anh như vậy rõ ràng là cưỡng ép con gái nhà lành!”, Bạch Tinh Nhiên tức tối trừng mắt với anh, quá thể đáng, lần trước tự ý ép cô ly hôn thì đã đành, lần này lại tự ý dùng nick cô đồng ý lời cầu hôn của anh.
Cuộc sống của cô từ lúc nào đến lượt anh quản rồi? Độc đoán vô liêm sỉ!