Mùng 8 Tết, nhiều công ty chính thức bắt đầu làm việc.
Ngoại trừ một số lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn IP&G là vắng mặt, nhân sự báo cáo đa số nhân viên đều đến đúng giờ. Hôm nay là ngày đầu tiên của năm mới, ai nấy cũng tràn đầy năng lượng.
Tại cuộc họp đầu năm của công ty, các tổng giám đốc của khu vực Bắc Mỹ và Châu Á – Thái Bình Dương đã lần lượt phát biểu về kế hoạch hoạt động trong năm nay. Trong hội trưởng rộng 100 mét vuông, các giám đốc dự án, lãnh đạo đều vỗ tay không ngớt.
“Chúng tôi tự tin rằng sẽ hoàn thành mục tiêu của năm nay, và cuối năm sẽ nỗ lực hết sức để bứt phá mức tăng trưởng 32% của năm ngoái!”
“Hoan hôi!”
Một tràng pháo tay vang dội, mọi người đều phấn khích.
Tuy nhiên, họ cũng nhận ra rằng Nguyễn Chi Vũ – người đang ở trung tâm hội trường, dường như không tập trung lắm, nét mặt hơi lơ đãng.
Theo quy định hàng năm, sau khi cuộc họp kết thúc, Nguyễn Chi Vũ sẽ lên sân khẩu, tổng kết vài câu ngắn gọn.
Nhưng hôm nay, anh có vẻ không có tâm trạng.
“Được rồi, cứ theo kế hoạch mà làm đi.”
Anh đứng dậy, nhìn xung quanh những ánh mắt háo hức mong đợi của cấp dưới. Bằng vẻ mặt nghiêm nghị, anh bình tĩnh nói, sau đó trực tiếp bước ra khỏi phòng họp.
Giám đốc các khu vực nhìn nhau với vẻ mặt khó hiểu.
Họ làm việc với Nguyễn Chi Vũ nhiều năm, đều biết vị thiếu gia này có tính cách lạnh lùng, sẽ không để chuyện cá nhân ảnh hưởng đến công việc, nhưng dường như anh đang lo lắng chuyện gì đó.
Nguyễn Chi Vũ quay trở lại văn phòng. Chiếc TV cao cấp trên tường đang phát tin tức quốc tế, anh tập trung vào màn hình, lông mày hơi nhướng lên, hình như có thứ gì đó đang khiến anh rất bận tâm.
Tất cả những người trong tổ thư ký đều đã trở lại làm việc, theo thông lệ, thư ký trưởng bước vào, trên tay cầm một ít tài liệu, chuẩn bị báo cáo cho anh.
Thư ký nhìn vào màn hình, tất cả đều là tin tức liên quan đến Thụy Sĩ.
Để được trở thành thư ký cao cấp nhất của Tập đoàn IP&G, cô ta đã phải trải qua bài kiểm tra năng lực, đương nhiên trí tuệ cảm xúc là một trong số đó. Bây giờ, cô ta nhận thấy rằng người đứng đầu công ty đang bị cuốn vào ti vi, không cảm nhận được sự tồn tại của cô ta.
Thư ký đứng một bên, đợi đến khi chủ tịch xem xong tin tức mới dám lên tiếng. Khi tin tức Thụy Sĩ đang gặp thời tiết khắc nghiệt bởi trận bão tuyết gần đây, dường như Nguyễn Chi Vũ không thể chịu được nữa, anh quay người lại, đi về phía bàn làm việc, cầm lấy chiếc điện thoại, hình như định gọi cho ai đó.
Khi quay lại, Nguyễn Chi Vũ nhận ra cô thư ký đã đứng đợi từ bao giờ.
Thư ký cấp cao lập tức lên tiếng: “Chủ tịch, đây là hai bản hợp đồng từ nước ngoài chuyển về, cần anh xem xét và ký duyệt càng sớm càng tốt…”
“Cô cứ để đấy trước đi.”
Anh thậm chí còn không xem qua những tài liệu này, lạnh giọng nói, rõ ràng là không mấy để tâm.
Thư ký đã biết rõ tính khí lãnh đạm của Nguyễn Chi Vũ, nên không dám nói thêm, chỉ gật đầu rồi nhanh chóng di chuyển ra bên ngoài.
“Tin tức lớn đầu tiên trong năm nay, chủ tịch của chúng ta có thể đầu tư vào thị trường Thụy Sĩ…”
Ngay khi cánh cửa đóng lại, những người phụ nữ bắt đầu sôi nổi.
Hai mươi mấy người trong văn phòng thư ký đều là tốt nghiệp từ các trường đại học danh tiếng thế giới, họ là những người tinh nhuệ, nhưng thực ra cũng có tính ngồi lê đôi mách như bao nhiêu cô gái khác. Đặc biệt là ở bên cạnh một người như chủ tịch IP&G, chỉ cần có tin tức liên quan đến Nguyễn Chi Vũ, họ lập tức thảo luận sôi nổi đến mười ngày mười đêm cũng chưa hết.
“Thật vậy sao? Tôi không nghĩ là vậy đâu, theo như cuộc họp sáng nay, thị trường chính của công ty chúng ta sẽ luôn là Bắc Mỹ…”
“Chắc chắn là Thụy Sĩ.”
Thư ký tưởng rất tự tin: “Không biết tập đoàn chúng ta đã nhìn trúng công ty nào ở Thụy Sĩ. Nhưng nếu chúng ta hành động trước, mua cổ phần của công ty ở Thụy Sĩ. Sau khi thâu tóm sáp nhập thành công, chắc chắn sẽ ra vấn đề…”
Tất cả các nhân viên cấp cao ở đây đều có hiểu biết về thị trường chứng khoán, đặc biệt là có nguồn thông tin nội gián, nên việc này hoàn toàn có thể.
Đột nhiên, một dáng người cao ráo tiến lại gần, làm điệu bộ chế nhạo.
Giọng cười giễu cợt đột nhiên vang lên, các thư ký lập tức trầm mặt, quay lại nhìn. “Cô này, cô có đến nhầm chỗ không? Chúng tôi không tùy tiện tiếp khách ở tầng cao nhất đâu.”
Nghe thấy giọng điệu kiêu ngạo lẫn khiêu khích, người đẹp lạ mặt với mái tóc ngắn ngang vai lại coi như không có vấn đề gì, thay vào đó cô ta mỉm cười với thư ký, chìa bàn tay ra: “Xin chào, tên tôi là Lucy.”
“Tôi được lão đại chỉ định làm những công việc vặt ở đây.”
Lucy cười rạng rỡ, ngón tay mảnh khảnh chỉ vào tập tài liệu màu xanh lam trên bàn thư ký trưởng, giọng nói rõ ràng: “Cô có thể đọc ghi chú nhân sự, chắc chắn là có thông tin về tôi.”
Thư ký trưởng nghe lời này, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc: “Cô Hạ ở phòng nhân sự chưa trở lại làm việc. Chúng tôi không thể nhận người mới đến…”
Lướt nhanh qua tập tài liệu, thư ký trưởng rất kinh ngạc, trên tập hồ sơ thực sự có Lucy, còn là tuyển thẳng không qua phỏng vấn.
Các thư ký cấp cao của IP&G đều là những người có mạng lưới thông tin rộng, thường trò chuyện với các sếp lớn, nhưng chưa bao giờ họ nghe về nhân viên mới tên Lucy.
Cô ta còn dám gọi Nguyễn Chi Vũ là “lão đại”.
Lucy nói chuyện một cách điềm tĩnh, không có sự căng thẳng và kiềm chế của nhân viên mới, thậm chí mơ hồ cảm nhận cô ta không đặt tập đoàn IP&G vào mắt.
“Lucy, phải không? Chúng ta bây giờ là đồng nghiệp trong tương lai. Nếu có vấn đề gì, cô có thể báo với chúng tôi.”
Đột nhiên có xuất hiện người do sếp lớn bổ nhiệm, các thư ký đều trở nên cảnh giác, không có tâm trạng để bàn tán về chủ tịch của họ.
Nhưng Lucy có vẻ rất hứng thú, cô ta trực tiếp đến gõ cửa phòng chủ tịch, hét lên một cách tinh quái: “Lão đại, tôi đến để báo cáo với anh về tình hình thời tiết Thụy Sĩ.”
Một đám thư ký ưu tú ngoài cửa sửng sốt, người mới này quen chủ tịch sao?
Mặc dù tính tình của Lucy không đáng tin cậy, nhưng cô ta lại làm việc rất hiệu quả, chẳng mấy chốc đã nắm được thông tin về tình hình bão tuyết ở Thụy Sĩ, cơ sở vật chất an toàn ở các khu trượt tuyết ở Thụy Sĩ – thứ mà Nguyễn Chi Vũ muốn biết nhất bây giờ.
“Đây là thông tin từ Cục khí tượng. Tỷ lệ chính xác rất cao. Nơi tập trung nhiều trận bão tuyết nhất là thành phố Moritz, dự kiến ngày mai sẽ bắt đầu một tháng đầy bão tuyết, nhiệt độ giảm mạnh. Thời tiết khắc nghiệt trải dài trên dãy Alpen, vì lý do này nên nhiệt độ sẽ cực thấp, không có dấu hiệu tăng, trường hợp xấu nhất là nhiệt độ xuống tới – 20 độ…”
Lucy chỉ tay vào bản đồ, đó chính xác là khu vực nghỉ dưỡng trượt tuyết của Trần Tử Huyên.
“Chậc chậc chậc… tôi cũng từng đi du lịch mà gặp kiểu thời tiết này. Sân bay sắp dừng hoạt động, nếu cô ấy không sớm rời đi, chắc chắn sẽ bị kẹt lại.”
Sắc mặt Nguyễn Chi Vũ có hơi u ám. Lucy lập tức im lặng, sau khi trình bày đủ thông tin liền nhanh chóng rời đi.
Cô ta quá hiểu Nguyễn Chi Vũ đang nghĩ gì, nhưng cũng không dám ầm ĩ trước mặt anh. Suy cho cùng cô ta cũng đâu phải là người phụ nữ tên Trần Tử Huyên. Chỉ còn lại Nguyễn Chi Vũ trong văn phòng, anh nhìn lên màn hình một lúc.
Một thoáng do dự hiện lên trên gương mặt nghiêm nghị, anh lấy điện thoại di động, bấm số.
“Cậu định đưa cô ấy đi đến bao giờ?” Nguyễn Chi Vũ tức giận nói.
Lê Hướng Bắc giật mình, đột nhiên không biết nói thế nào, chẳng lẽ trước khi dẫn Trần Tử Huyên đến Thụy Sĩ, anh ta phải đi xin phép à?
Lê Hướng Bắc trả lời: “Nguyễn Chi Vũ, cậu đừng đến đây nha!”
“Trần Tử Huyên đã có một khoảng thời gian vui vẻ. Nếu cậu đến, tâm trạng của cô ấy nhất định xấu đi. Trần Tử Huyên không muốn gặp cậu. Tốt nhất cậu cứ ở nhà trông con là được. Thế nhé? Đừng đến nha!!!”
Lê Hướng Bắc nói rất nhanh, sợ nghe Nguyễn Chi Vũ nói rằng sẽ đến tận nơi giải quyết anh ta.
Sau đó, không đợi Nguyễn Chi Vũ nói lại, Lê Hướng Bắc nhanh chóng cúp điện thoại.
Nguyễn Chi Vũ giữ chặt điện thoại, đứng nhìn cửa sổ sát sàn trong suốt ở tầng cao nhất, ánh mắt hơi mơ màng.