Giang Nam giống nhau, bầu trời khác nhau.
Hôm nay, bắt đầu từ sáng sớm, sắc trời đã tối tăm mờ mịt. Bây giờ càng dày đặc mây đen, áp lực thấp đến dọa người. Người có kinh nghiệm ra ngoài, chỉ nhìn trời là biết không ổn, nếu không vô cùng cấp bách, thì hôm nay chắc chắn ở nhà nhàn rỗi —— sắc trời này, vừa nhìn đã biết sắp mưa.
Tuy là mùa đông, nhưng có mưa cũng không phải chuyện lạ.
Giang Nam chi địa, cảng sông hợp dòng, rất nhiều ao hồ. Nước thai nghén vạn vật, cũng là nơi chứa tinh khí. Bởi vậy phong tình của Giang Nam, nặng ở một chữ chứa. Nước Giang Nam chứa thủy khí, chứa ánh nắng, bởi vậy cho dù là mùa đông, cũng không lạnh quá lâu. Giang Nam lúc niên quan, cây cối cũng không rụng hết, trụi lủi không quá lịch sự. Mà luôn có lá xanh trên đầu, chứa một chút xanh biếc. Cỏ cũng không hoang bại, nhất là cỏ dại bên bờ sông, lúc này vẫn hơi vàng nhạt, đợi mấy tháng nữa, sẽ lại là khí tượng thảo trường doanh phi.
Nơi nơi biểu lộ khí tượng của Giang Nam —— uyển chuyển hàm súc khắc trong xương —— một cách vô cùng tinh tế.
Bởi vậy mưa đông, chính là cảnh tượng phổ biến ở Giang Nam.
Cũng bởi vậy, sự xuất hiện của đoàn người này, lại khiến người chú ý hơn bầu trời tối tăm mờ mịt.
Bọn hắn là một đoàn xe, hơn trăm thớt ngựa, khoảng ba trăm người. Không biết có địa vị gì, chỉ thấy xe thì xe lớn, ngựa thì tuấn mã, người như đúc bằng sắt, khí thế rất lớn. Vết bánh xe rất sâu, xem ra đồ vật được vận không chỉ quý giá, mà còn có số lượng kinh người.
Nhưng nếu chuyên gia trên lục lâm đạo nhìn kỹ, hẳn phải biết những người này tuyệt không dễ trêu, thuộc loại cực phẩm trong khoai lang bỏng tay, kỳ hoa trong mông lão hổ.
Chừng ba trăm người này xếp thành ba hàng, vô tình hay cố ý luôn đi thành một trận hình có thể chi viện cho nhau, lại có thể bảo hộ tài vật trên xe, có thể biết là sớm được trù tính. Từ đầu đến cuối, tốc độ hành động của bọn hắn duy trì sự nhất trí vi diệu nào đó. Cho dù có thể tìm được bảo tiêu mạnh hơn những người này, nhưng sợ rằng bất kỳ tiêu cục nào, bất kỳ môn phái nào trong thiên hạ cũng không huấn luyện ra được tố chất hành quân như binh lính thế này.
Khẳng định những người này là quân nhân, hơn nữa được huấn luyện nghiêm chỉnh. Huống chi cao thủ chân chính còn không lộ dấu vết, trốn ở nơi nào đó trong đội xe, tiến đánh kiểu gì? Vả lại, đi cướp tiêu của quân nhân, rõ ràng là muốn đối nghịch với triều đình a. Ngươi coi mình là tứ ngoại đạo, có lá gan ngang trời kia sao?
Đội hình này, quả thực có thể ghi vào sách vở, truyền huệ tử tôn, đó là một chuyến tiêu —— cực kỳ tiêu chuẩn —— cho dù có gan trời, cũng tuyệt không dám cướp.
Võ lâm Giang Nam vốn thái bình, có Bạch Vương thất quan tọa trấn, xưa nay tà phái không dám gây rối ở đây. Nhưng chủ nhân của đội xe này lại cẩn thận dị thường, không ăn uống bên ngoài, tự chuẩn bị tất cả lương khô. Ở trọ thì chỉ chọn dịch trạm, tuyệt không trưng dụng nhà dân. Một mạch đi cả ngày lẫn đêm, ngoại trừ nghỉ ngơi ra, toàn là đi đường.
Mục tiêu hành động của bọn hắn rất rõ ràng, muốn đưa lễ vật đến tay Bạch Vương thất quan trước niên quan. Chuyến đi này đại biểu triều đình, lễ vật lại quý trọng dị thường, bởi vậy tuyệt không dám lãnh đạm chút nào.
Chỉ là thời gian nhiệm vụ của hoàng thượng rất gấp, Bạch Vương thất quan phân ở các nơi, đoàn người mênh mông cuồn cuộn như thế không dễ hành quân, đi đường ngày đêm trở thành thủ đoạn duy nhất. Nhưng chi binh sĩ lâm thời kiếm được này không làm mất mặt, dưới chính sách thiết huyết của chủ nhân, duy trì lực ngưng tụ và hành động ở mức cao. Bây giờ còn năm ngày cách tết, nhưng đã đi sáu nơi trong Bạch Vương thất quan, chỉ còn lại chỗ cuối cùng.
Giữa đội xe, một nam tử tướng mạo bất phàm, ăn mặc nho nhã ngồi trên một con tuấn mã thanh thông. Không giống các tướng sĩ dũng mãnh tráng kiện của đội xe, nam tử này than thở, thở dài nối tiếp thở dài.
Nửa tháng trước rời kinh, hắn lên đường với vị hôn thê. Quan hệ của hắn với vị hôn thê vốn không tốt lắm. Xưa nay không đi xa nhà với giai nhân, Bạch Vương thất quan đều ở chỗ tốt nhất Giang Nam. Chuyến đi này, bọn hắn nhìn khắp cảnh sắc Giang Nam, lại có hắn ở bên săn sóc, an tiền mã hậu dốc lòng chiếu cố, che chở trăm bề, cho dù tính cách khó chịu hơn nữa cũng bị cảm động, trái tim như băng cũng bị hòa tan. Không lo sau này về nhà, tình cảm hai người không tiến triển, tiện sát bao nhiêu mắt chó của người ngoài.
Đáng tiếc chính là, bàn này tính sai rồi.
Sau khi ra cửa, không chậm chậm rãi rãi thưởng phong ngoạn cảnh, không để người động tâm sầu triền miên, người thứ nhất la hét thiết huyết hành quân, không ngừng nửa bước chính là vị hôn thê của hắn! Đoạn đường này vội a...... Từ lúc ra kinh thành, cơ hồ không ngừng nửa bước, mặc kệ gió mưa, mấy lần đội mưa hành quân không nói. Vậy mà thà ngủ ngoài trời ngoại ô cũng không chịu vào nhà dân nghỉ ngơi. Hoàng thượng đưa hiệu lệnh chính quy cho bọn hắn, không khác đại quân, mỗi khi đến một nơi, địa chủ phú thương nơi đó cần phải chủ động nhiệt tình chào mời.
Nhưng ai cố chấp hơn nàng?
Những thứ nghĩ kỹ trước khi lên đường như phong cảnh tú lệ, ngửi hương hoa hạnh, nếm thử mỹ thực bản xứ, ngâm thơ phong nguyệt vô biên. Toàn bộ thành bùn loãng trên đường, ngửi mùi của ngựa, ăn toàn bánh đường trắng cứng đến không cắn nổi. Đừng nói là đồng hành với giai nhân, từ khi sinh ra đến nay, nam tử cũng chưa từng khổ như vậy a.
Vì dỗ hồng nhan cười một tiếng, quả thật nam tử cắn nát răng và nuốt máu, nuốt nước mắt nước mũi vào bụng. Người ta là vị hôn phu thê, chúng ta cũng là vị hôn phu thê, sao họa phong của chúng ta khác biệt như vậy?
Hắn vẫn muốn cẩn thận chăm sóc, nhưng hắn rót một chén trà sâm, muốn đưa cho vị hôn thê lúc nàng đi ngủ, thế mà đến khi mình ngủ, vị hôn thê vẫn đốt đèn xử lý công văn.
Cho dù xum xoe an tiền mã hậu...... Đừng nói kỵ thuật của hắn chỉ hơi tốt hơn tiểu hài bình thường, nào so được với kỵ thuật tinh thâm của đối phương. Ngay cả thanh thông của hắn cũng thua kém thần câu thần tuấn Chiến Vân của vị hôn thê, xoay người cũng vượt người ta tám thân ngựa. Thế này mà đuổi kịp, sau này cược đua ngựa, không dám tin vào cái gọi là hay nữa.
Còn chưa hết, vị hôn thê nhận được tốc báo của kinh thành, nghe nói nhắc tới đồng liêu trong Lục Phiến môn. Là một người tên Minh Phi Chân sắp làm phò mã đương triều.
Người kia thắng Ngự Tiền Luận Võ, không phải chỉ dựa vào vận khí tốt sao?
Nếu vận khí tốt thì ta cũng được a. Tuy rằng trận đầu đã thua, nhưng đó chỉ là vấn đề vận khí, không có chút quan hệ nào với thực lực a. Nhưng thái độ của vị hôn thê lại hơi mập mờ, theo lý thuyết đây tính là chuyện vui của Lục Phiến môn. Người Lục Phiến môn làm phò mã, nên tính là một chuyện tốt, tuy nàng quan hệ thân cận với hoàng thất, dù sao kết thành quan hệ thông gia vẫn tốt hơn.
Nhưng nàng không quá vui vẻ.
Cho tới hôm nay có tin báo truyền đến, Minh Phi Chân kia không làm được phò mã, lại chọc cười vị hôn thê. Nàng cầm tin báo xem đi xem lại, nhìn một lần cười một lần, dường như lộ vẻ bất đắc dĩ ‘Không làm gì được gia hỏa này’, lại có vẻ cưng chiều.
Nam tử nói: “Ta sớm đã thấy tiểu tử này không đáng tin cậy, quả nhiên không thành sự.”
Vị hôn thê lại nhàn nhạt nói: “Đúng vậy a, ta cũng cảm thấy như vậy.”
Nhìn nàng mỉm cười lúc nói chuyện, nam tử hơi không thoải mái.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi
Truyện này có hậu cung ko vậy ?
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi.
Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung
Ít nhất cũng 4 vợ
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =))
Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi
Chỉ hi vọng con tác không drop
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK