Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một điểm hai điểm, ba điểm bốn điểm, hồ phẳng nổi ngàn vân sóng.

Sắc trời đã tối, nhưng thiên tượng không chỉ mạ một lớp màu đen. Mưa dầm dề che khuất bầu trời đêm, mây đen che trăng, hạt mưa dần dần rơi xuống. Ban đêm, đại lộ ngoại thành không thể so với sự phồn hoa và ánh đèn chiếu sáng trong thành. Xung quanh cơ hồ đông nghìn nghịt. Tuy đoàn người có rất nhiều cao thủ, trong tình trạng này cũng gần như không thấy vật.

Ta không bị ảnh hưởng mấy. Lúc ở Đại La sơn, sinh hoạt trong rừng sâu núi thẳm không ít, cho nên sớm đã quen đêm tối trong rừng.

Ta phóng tầm mắt tới nơi xa, có vài ánh lửa thấp thoáng, hình như là dân cư. Nhìn quy mô chắc là một thị trấn.

Ta bèn bẩm báo: “Hoàng thượng, phía trước có gian khách sạn, tiểu nhân dẫn Tô Hiểu đi hỏi một tiếng?”

Hoàng thượng nói: “Tốt! Đi nhanh về nhanh.”

Tô Hiểu đỏ mặt nói: “Ta, ta không đi được không......”

“Đương nhiên không được.” Ta cười ha ha nói: “Ngươi là tiểu thiếp của ta, lão gia đi hỏi đường, ngươi có thể không theo sao?”

“Tiểu thiếp con em ngươi! ! Ta là nam! !”

‘Bộp’ một tiếng, ta khoác áo tơi, ôm mỹ nhân không hợp tác vào lòng, nhanh chân bước vào khách sạn.

Rung ống tay áo, hào khí vượt mây nói: “Tiểu nhị! Tới!”

Tiểu nhị ca là người nhanh nhẹn, vừa nhìn thấy ta, chạy tới cười nói: “Đây đây ~ khách quan từ đâu tới, muốn đi nơi nào?”

Ta mỉm cười bày tư thế, hát nói: “Từ thôn Hạnh Hoa tới, Hồ Châu đi nơi nào?”

Tiểu nhị ngẩn ra, hát đối: “Đi thẳng về phía tây, thấy hoa sen ngó sen.”

Ta kêu tốt, nói đối: “Vậy thì ta đi thẳng, một đi không trở lại.”

Tiểu nhị kinh hoàng nói: “Mưa lớn xối thành chó, uống trà rồi lại đi?”

Ta khoát tay, chỉ chỉ Tô Hiểu: “Nàng dâu xấu xí, đỡ dọa bằng hữu.”

Tô Hiểu đỏ mặt nói: “Ngươi mới xấu xí! Xấu đến không có bằng hữu!”

Tiểu nhị nhìn Tô Hiểu, thất thần một lát mới nói: “Phu nhân đẹp hãn hữu, khách quan làm chút rượu?”

“Một bình rượu là đủ, tốt nhất có chân giò hầm tương.”

“Phòng bếp nhất định có. Chỉ là mời hai vị đợi chút, hôm nay mưa lớn, chắc muốn lập tức lên đường cũng khó, không bằng nghỉ ngơi ở đây cho tiện.”

Ta nhíu mày hỏi: “A? Có gì mà tiện?”

Tiểu nhị ca ném khăn dài đi, làm một hí khúc: “Tiểu điếm nghênh lai tống vãng, nam bắc đều thông. Không biết hôm nay, khách quan nghỉ chân hay ở trọ?”

Ta rung tay áo, lắc lắc tóc dài, quay đầu lại quát: “Ăn mì! !”

Ngoài cửa vang lên giọng tức giận của hoàng thượng: “Ăn mẹ ngươi! Bên ngoài đang mưa to! Các ngươi hát đủ chưa! ! Còn không mau để chúng ta vào!”

Ta lúng túng nói: “Khụ khụ, chúng ta nhiều người, thu ít tiền chút. Đợi mưa tạnh ở đây rồi đi.”

Tiểu nhị ca cười nói: “Hiểu rồi, khách quan, mời vào.”

Đoàn người chúng ta đã liều mạng chạy ba canh giờ.

Hoàng thượng tuy hồ nháo, nhưng cũng thật sự thương Thẩm lão đại, trên đường không gây phiền phức gì nữa. Hơn nữa, lúc đi đường tuyệt không nói nhảm, đúng là lên đường với tốc độ cao nhất.

Không thể không nói, hoàng thượng an bài cũng có suy nghĩ của hắn. Đội ngũ ngụy trang thành thương đội này, trong xe hàng không phải hòm rỗng, mà là quần áo cải trang, dây thừng còn có vũ khí. Nếu rương rỗng lên đường, chỉ từ vết bánh xe đã có thể bị người lành nghề phát hiện chu ti mã tích. Vận tải vũ khí hành trang sẽ không bị người nhìn ra đầu mối, lại có thể tiết kiệm không gian, đúng là một lựa chọn tốt.

Trong thị trấn, khách sạn này đã là chỗ dừng chân lớn nhất. Nhưng chẳng qua là một tiểu trấn ở Giang Nam, trước sau khó sánh được châu thông thành lớn. Lầu một khách sạn chật ních khách đi đường vào tránh mưa, đa số không giống người lương thiện. Lúc này đã tới niên quan, bách tính bình thường sớm đã vào nhà. Cho nên ban đêm mà vẫn đi đường, hơn phân nửa là nhân sĩ giang hồ. Những người này lưng hùm vai gấu, nắm giữ đao binh, thái độ cũng không quá hữu hảo.

Xưa nay hoàng thượng không quen ở chung phòng với những người này, đồng thời chúng ta có quá nhiều bí mật, không thể tùy ý bắt chuyện ở đây. Hoàng thượng bèn gọi một gian phòng, đi lên lầu hai.

Thiết Hàn Y nhìn khách nhân ở lầu này một lượt, trầm ngâm nói với ta: “Trong này không nhiều người tốt, chúng ta phải cẩn thận. Minh huynh đệ, ngươi ta cần phải chú ý nhiều hơn.”

“Thế này cũng quá coi trọng ta.” Ta nháy nháy mắt nói: “Lời này Thiết huynh nói với Đường Dịch thì tốt hơn. Sợ rằng tiểu Minh tử không đảm đương nổi a.”

Thiết Hàn Y cười nói: “Minh huynh khiêm tốn, võ công Đường huynh đệ tuy cao, dù sao không đủ lịch duyệt giang hồ. Minh huynh lắm mưu giỏi đoán, luận đến quan sát tỉ mỉ, lịch duyệt phong phú, quả thật cuộc đời tại hạ ít thấy. Thiết mỗ tự đại nói một câu, nhân thủ nơi đây, luận đến năng lực quan sát, không ai hơn ba người ngươi, ta, Long Tại Thiên.”

Trái lại là lời thật tình, nếu đơn đấu mà nói, Đường Dịch đối đầu bất kỳ ai trong hai người bọn họ, đều có tám thành phần thắng. Nhưng luận năng lực quan sát, Long Tại Thiên quan nhân vu vi, Thiết Hàn Y xuất thân mật thám Quân Vương trắc, đều không phải Đường Dịch tuổi trẻ có thể so sánh. Tô Hiểu thì không đề cập đến, moe là được.

“Vậy Thiết huynh cảm thấy ai tương đối khả nghi?”

Thiết Hàn Y trầm ngâm nói: “Nơi đây rất nhiều nhân sĩ giang hồ, ta không loại trừ khả năng có trạm gác ngầm của Quỷ Vực Nhất Hỏa. Quỷ Vực Nhất Hỏa tới từ Bắc Cương, người Bắc Cương thích rượu cay mạnh, thích dùng đao vòng. Thể trạng tráng kiện hơn nhân sĩ Trung Thổ ta, mặt mày cũng thường có dũng mãnh chi khí. Ở đây có ít nhất bốn người thỏa mãn điều kiện này. Đương nhiên nếu Quỷ Vực Nhất Hỏa lôi kéo được tà phái Trung Thổ, thì càng thêm phức tạp. Ta cũng không chắc có thể nhìn ra.”

“Thiết thống lĩnh, ngươi nghĩ nhiều.”

Ta nghiêng nghiêng cổ nói: “Trước tiên, ngươi phải phán đoán võ công của những người này mới đúng. Ta dám nói người nơi này cộng lại, không phải đối thủ của ngươi và Đường Dịch. Tất nhiên không dám tùy tiện động thủ, có phải trạm gác ngầm hay không, ngươi lặng lẽ đợi đến nửa đêm xem ai sẽ nhân trời tối thông báo là được.”

Thiết Hàn Y động dung nói: “Có đạo lý, nếu là trạm gác ngầm, khẳng định nửa đêm sẽ đi thông báo! Minh huynh, ngươi quả nhiên là học thức uyên bác, bất học mà có thuật a.”

“Nhà các ngươi đều khen người như thế sao......”

“Nói đùa thôi. Hôm nay mưa lớn, đoán chừng sau nửa đêm mới có thể tạnh. Ta đây đi bố trí cọc ngầm, xem tối nay có bắt được người Quỷ Vực Nhất Hỏa nào không, nếu có phát hiện, khoảng cách cứu được Thẩm đại nhân sẽ gần hơn một bước.”

Thiết Hàn Y dứt lời rời đi.

Đám người Tô Hiểu vào phòng theo hoàng thượng, dường như cũng cho rằng lầu một này có quá nhiều người không lương thiện, không muốn ở chỗ này. Ta vận hết nhĩ âm, còn có thể nghe thấy hoàng thượng nói trong phòng: “Giang hồ bất cổ a, ngày xưa trẫm hành tẩu giang hồ, tay áo bồng bềnh, trường kiếm bạch mã du hiệp khắp nơi, sao lần này toàn thấy nhân vật như thổ phỉ.”

Long Tại Thiên vuốt mông ngựa nói: “Hoàng thượng chính là người tao nhã, không cần chấp nhặt với những bại hoại này......”

Ta thì vừa chú ý động tĩnh của tất cả mọi người, chạy vào phòng bếp, không ai chú ý đến ta. Ta tiện tay cầm một cái chân giò lên gặm.

Hương vị cũng tạm được......

“Gia, ra chỗ khác nói chuyện.”

Là tiểu nhị hát đối với ta.

Hắn cười híp mắt dẫn ta đến chỗ tối sau bếp, đột nhiên thấp giọng nói: “Tiểu nhân Sát Liên Lăng Hiên, có thể cống hiến sức lực cho Minh bảo chủ, chính là may mắn suốt đời tiểu nhân.”

“Không dám.” Ta dựa vào tường, ôm tay nói: “Lão bản của các ngươi có khỏe không?”

Cho nên ta thật không rõ, rốt cuộc người lầu một không giống lương thiện thì có gì đáng lo. Người không lương thiện nhất chính là tiểu đệ ta, bây giờ đang một đường với các ngươi đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Zhang Xiao Fan
13 Tháng hai, 2022 22:40
Bộ này tác vẫn ra hàng ngày bên Trung, nhưng là text hình rất khó để lấy text convert, mình làm được nhưng đang đọc lại dần cho nhớ cốt truyện, rồi xem có ai donate mua chương thì mình sẽ convert tiếp
ARTnote
08 Tháng hai, 2022 09:44
ai đọc rồi cho mình hỏi bộ này drop chưa zậy m.n
ARTnote
08 Tháng hai, 2022 01:15
drop rồi hả m.n
Hieu Le
26 Tháng năm, 2021 10:47
mẹ đọc toàn nghe mùi dầu ăn với pê đê
Saojoker
17 Tháng hai, 2020 23:30
Tác giả không biết trình độ câu giờ tăng chưa=)
LangTuTramKha
14 Tháng một, 2020 11:51
lâu lâu mới quay lại đọc: Cô cô, Quá nhi không thể theo ngươi ! :)))) đây là bộ truyện ngôi thứ nhất duy nhất mà mình đọc được. Nó rất tự nhiên và đọc nó thoải mái
61703187
17 Tháng mười hai, 2019 15:54
Thiên tài trong truyện chủ yếu do giang hồ đồn thôi, giỏi thiệt có mấy người đâu, mà được cái gái nào tả cũng đẹp, từ chính tới phụ
Quang Anh Luong
13 Tháng mười hai, 2019 21:29
Cũng không nhiều lắm, được cái tụ tập quanh lão Phi Chân nên ae tưởng nhiều thôi
trunghieu99tt
08 Tháng mười hai, 2019 17:25
.-. Có chi tiết lúc Tô Hiểu đánh thắng Trần trưởng lão Cái Bang khá là vô lí. Trần trưởng lão - 1 người được xưng là cao thủ trong võ lâm mà chiêu thức của mình có thể sử dụng được bao nhiêu lần cũng không biết, bị người ta truyền nội lực cho cũng không biết. :D
trunghieu99tt
08 Tháng mười hai, 2019 10:56
Truyện hay. :( Chỉ phải cái thiên tài quá nhiều, toàn chưa đến 20 mà công phu, nội lực đã chẳng thua mấy lão quái tu luyện mấy chục năm. Đọc cảm thấy hơi quá đà.
Quang Anh Luong
13 Tháng mười một, 2019 19:16
Lão Hoa cũng bận luôn à? :v
Quang Anh Luong
17 Tháng mười, 2019 19:08
Tem :)))
Quang Anh Luong
15 Tháng mười, 2019 23:44
Tô Hiểu đâm lão Minh thật đau :))
Quang Anh Luong
12 Tháng mười, 2019 23:05
Chậc chậc, vẫn rất bình thường ._. Kia mà Nho môn hình như là phe phản loạn ha, hoàng thượng đúng là giỏi quăng nồi cho lão Minh
Hoaqin
12 Tháng mười, 2019 23:00
Main quịt tiền Bát Tiên cư 2k lượng, chủ quán đòi Y Nhân trả hội Main suýt bị Y Nhân quẳng từ nóc nhà xuống
Hoaqin
12 Tháng mười, 2019 22:59
Phi Chân bị đẩy vào Nho môn làm quan văn Tổng giáo vụ là Hoàng Ngọc Tảo Lạc Danh trả danh hiệu Bạch Vương thất quan lại cho triều đình
Quang Anh Luong
12 Tháng mười, 2019 22:57
Lão Hoa :)) 5 chương mới chính truyện có gì chưa? :))
Quang Anh Luong
08 Tháng mười, 2019 23:40
Cái vụ này lằng nhằng đây :v
Hoaqin
08 Tháng mười, 2019 23:39
Chap cuối quyển có thanh niên Nho môn cà khịa Thiên Phong Vũ với Minh Hóa Ngữ, suýt bị làm thịt =))
Quang Anh Luong
08 Tháng mười, 2019 23:39
Up muộn thế? :v
Hoaqin
07 Tháng mười, 2019 20:38
T chưa rõ ông ạ, giống kiểu huyết mạch thượng đẳng ấy, người sở hữu là trùm vv
Quang Anh Luong
07 Tháng mười, 2019 10:48
Tại sao có huyết mạch đấy thì chơi lại được lục hung? Hack vậy? :v Tổ tiên nhà nó chuyên ăn thịt lục hung sống qua ngày ah? :v
Hoaqin
06 Tháng mười, 2019 21:04
Tuyết chưa xuất hiện Phi tướng quân tên thật là Nhiên Phi Không, sở hữu cái gọi là Chiến Thần huyết mạch qq gì đó, main có cái đó nên mới chơi được Phong Bồng Trường An Chí Nhạc chính là lão bản Sát Liên =))))
Quang Anh Luong
05 Tháng mười, 2019 21:31
Mà Tuyết xuất hiện chưa thế?
Quang Anh Luong
05 Tháng mười, 2019 21:30
Vl :v chết chưa?
BÌNH LUẬN FACEBOOK